Sinh thời nhà thơ THANH TÂM TUYỀN có dịch một số bài thơ của các thi sĩ Pháp, Mỹ, Tây Ban Nha… sang tiếng Việt đăng trên SÁNG TẠO, VĂN, VĂN CHƯƠNG và bản viết tay để tặng thân hữu. Phải nói là thơ dịch của Thanh Tâm Tuyền đặc sắc, vừa sát với nguyên bản vừa giữ được nét riêng của mình. Sau đây là một ít bài thơ dịch của Langston Hughes (nhà thơ da đen Mỹ), Jacques Prevert (nhà thơ Pháp) và  Antonio Machado (nhà thơ Tây Ban Nha). SAO KHUÊ

nostalgic blues

 

Cầu xe hỏa là

Ðiệu hát buồn trên không

Cầu xe hỏa là

Ðiệu hát buồn trên không

 

Mỗi lần chuyến tàu qua

Tôi thèm rời chỗ khác

Tôi đi xuống phía ga

Trái tim ngậm trong miệng

Tôi đi xuống phía ga

Trái tim ngậm trong miệng

Tìm xe còn đỗ bến

Ðưa tôi về miền Nam

Ðiệu Blues buồn não nuột

Thượng đế ơi! khủng khiếp

Ðiệu Blues buồn não nuột

Thượng đế ơi! khủng khiếp

Ðể ngăn mình khỏi khóc

Con há miệng cười

 

LANGSTON HUGHES

Tập san SÁNG TẠO số 3 năm 1957

 

ca khúc

 

Mùa xuân trở lại

Chẳng một ai hay.

Kề bên đồi hoa,

Biển thầm thì sóng.

 

Bầy ong mật tình

Dính đầm muối cát.

Ðêm Castillana

Khúc hát dâng lời

Ồ, nên nín lặng.

 

barbara

 

Nhớ chăng Barbara

Hôm ấy mưa rơi hoài xuống Brest

Và em bước đi vui tươi

Rực rỡ hân hoan ướt xối

Dưới trời mưa

 

Nhớ chăng Barbara

Mưa rơi hoài xuống Brest

Tôi gặp em ở phố Xiêm

Em mỉm cười

Và tôi cũng mỉm cười

 

Nhớ chăng Barbara

Em người tôi không quen biết

Em cũng chẳng hề quen biết tôi

Nhớ chăng

Nhớ chăng em hôm ấy

Dù thế nào cũng đừng quên

Người đàn ông trú trong vòm cổng lớn

Chàng kêu tên em

Barbara

Và em chạy đến dưới trời mưa

Ướt xối hân hoan rực rỡ

Và em ngã vào tay chàng

Nhớ chăng phút ấy Barbara

Ðừng giận vì tôi gọi em thân mật

Tôi gọi bằng em tất cả những người tôi yêu mến

Ngay với những người chỉ gặp một lần

Tôi gọi bằng anh em những người nào thương nhau

Ngay với những người không bao giờ quen

Nhớ chăng Barbara

Ðừng khi nào quên

Trận mưa hiền lành hạnh phúc ấy

Trên khuôn mặt sung sướng của em

Trên thành phố sung sướng ấy

Trận mưa trên mặt biển

Trên công xưởng

Trên con tàu ngoài đảo Ouessant

 

Barbara ơi

Thật là chó đẻ Chiến tranh

Em bây giờ ra sao

Dưới trận mưa những sắt

Những lửa những thép những máu

Và người từng ôm em trong tay

Âu yếm

Chàng đã chết biệt tích hay còn sống

 

Barbara ơi

Mưa rơi hoài xuống Brest

Nhớ ngày nào

Nhưng không còn mưa buổi cũ tất cả bị chôn vùi

Nay trận mưa tang tóc đớn đau thê thảm

Nhưng cũng không còn là cơn giông

Những sắt những thép những máu

Chỉ là những đám mây

Vỡ ra như chó chết

Những con chó biến đi

Trôi theo dòng nước Brest

Và thối rữa nơi phương xa

Rất xa rất xa Brest

Rồi chẳng còn gì.

 

Xem thêm:   Lễ hội hoa anh đào ở Macon

JACQUES PRÉVERT

Tập san SÁNG TẠO số 30 năm 1959

 

thơ thời chiến

 

Biển cả chia lìa đôi lứa. Và chiến tranh

hiểm sâu hơn biển cả. Ðứng trong vườn,

Anh vời trông tận chân mây cuối biển.

Còn em, nơi dọi đất xưa, chờ mong,

Em ngó mông một mặt biển khác

Biển khói mịt mờ, biển Espana.

Anh khuất bóng, em mơ anh đứng đó.

Và anh, tưởng nhớ thêm xót xa.

Chiến tranh dập vùi tình cuồng bạo.

Ðó cơn khắc khoải nỗi chết cận kề

Với bóng lửa hắt hiu cạn tắt.

Và cũng đó hương mật tình muộn màng.

Và nhánh cành hết thể trổ hoa.

Vì nhát búa lạnh ngời đã chém gẫy.

 

ANTONIO MACHADO

Nguồn: tài liệu sưu tầm của Nguyễn Thanh Châu – Văn Việt.