Tiếng chuông nhạc reo inh ỏi. Mở vội cánh cửa, tôi đặt hai cái túi nặng trĩu xuống, bật máy. Lại ba cái quảng cáo chết tiệt, tôi càm ràm rồi tắt máy. Lên xe, chưa kịp cài dây an toàn điện thoại lại reo. Cũng những con số khi nãy. Chần chờ vài giây, tôi khẽ “hello”. Bên kia đầu dây, tiếng nói trong trẻo vang lên:
– Bác ơi, con… Linh Lan đây.
– Ồ! mẹ con sao rồi?… có chuyện gì vậy?
Nghe giọng nói hối hả của tôi, con bé cười thành tiếng:
– Dạ mẹ vẫn ổn, chỉ là con có chuyện muốn hỏi bác.
– Vậy thì bác mừng nhưng đừng nói là con có tâm sự lòng thòng muốn thố lộ cùng bác nha.
– Dạ bác đoán đúng phóc.
– Thiệt hả! bác chờ nghe đây.
Sau một hồi kể lể, Linh Lan ngập ngừng khi đặt câu hỏi có phần khó nói:
– Người yêu của con đề nghị sống thử trước khi quyết định kết hôn. Chắc chắn bố mẹ con không bao giờ chấp nhận chuyện này, nhưng con sợ… mất anh, nếu… con từ chối. Bác ơi, con muốn xin lời khuyên của bác như những gì bác đã góp ý trên báo.
Tôi thật sự lúng túng. Bởi vì Linh Lan không chỉ là độc giả của tôi mà còn là con gái của một người bạn đã quen biết lâu năm. Tôi cảm thấy trách nhiệm nặng nề của mình trong những gì tôi sẽ nói với Linh Lan.
– Vấn đề này khá nhạy cảm nên bác cần có thời gian.
Linh Lan tha thiết:
– Dạ… con rất cần sự hướng dẫn của bác. Bác giúp con với.
Nhớ tới nhóm “3 điều 4 chuyện” tôi cảm thấy có chút an tâm nên hứa hẹn:
– Được, bác sẽ hỏi ý kiến vài người bạn rồi cùng nhau “gỡ rối tơ lòng” cho con.
– Cám ơn bác. Nhưng xin đừng nói tên thật của con với các bác và nhất là đừng cho bố mẹ con biết chuyện này.
– Bác hứa, con an tâm.
Từ hôm cùng nhau bàn luận sôi nổi về bức thư qua email của độc giả Trẻ gửi cho tôi, các chị bạn bỗng hăng hái nhiệt tình và tỏ ra thích thú với cái “job” mới này nên hào hứng đề nghị đặt tên cho nhóm và hứa sẽ sẵn sàng bắt tay vào việc khi có yêu cầu. À há! giờ tôi mới suy ra một điều, “không cần biết em là ai”… cứ là phụ nữ thì hầu như đa số đều có cái “gen di truyền” để trở thành “bà Tám”. Vì thế, khi không có thư hỏi thì các chị lại sưu tầm những câu chuyện đời thường rồi mang ra đào sâu vấn đề “Nếu là tôi thì….” để trao đổi, tìm hiểu, khám phá những điều hay và ý nghĩa để cuộc đời vui vẻ hơn, mới mẻ hơn. Và lý do “thuyết phục” nhất là để khi ai cần giúp đỡ thì mình cũng có chút kinh nghiệm để nhận xét, đánh giá thực tế, chính xác hơn. Thế là nhóm chính thức có danh xưng “3 điều 4 chuyện”.
Cũng cái quán nho nhỏ không quá đông khách để chị em chúng tôi có thể đóng đô thêm vài tiếng đồng hồ sau bữa ăn trưa mà chẳng thấy ngại ngùng, vì ông chủ quán rất vui vẻ, cởi mở. Đã không than phiền về việc chúng tôi ngồi đồng quá lâu, đôi khi lại tranh luận ồn ào mà ông còn vui vẻ tặng thêm một ấm trà lạnh với vài lát chanh xanh mướt cho thông cổ. Hôm nay, phần ẩm thực vừa kết thúc, ông đã lẹ làng thu dọn bàn:
– Tuần này có đề tài gì mới mẻ không các chị?
– Có… nhưng đây là chuyện cấm đàn ông.
– Ha! Ha! thế thì tôi phải chuồn lẹ không thôi mang họa vào thân.
Sau khi ưu ái tặng ông chủ 5 nụ cười tươi tắn, thân thiện, cả nhóm đã nhốn nháo khi nghe tôi kể chuyện của Linh Lan. Chị Trâm vẫn là người lên tiếng đầu tiên:
– Tôi nghĩ, nếu một ngày được tin con gái mình đang sống thử với anh chàng nào đó chắc là tôi đổ xuống cái ầm và phải vào bệnh viện cứu cấp ngay tức thì.
– Cá nhân tôi cũng khó chấp nhận chuyện này. Thử hỏi, nếu sau này nó không kết hôn với người đàn ông đã từng sống thử và người chồng tương lai của nó sẽ nghĩ gì khi biết vợ mình đã có một quá khứ như thế. Theo tôi, người Việt mình dù ở hải ngoại nhưng vẫn còn nhiều định kiến. Vì thế, việc đánh giá phẩm hạnh của người phụ nữ luôn liên quan đến vấn đề đạo đức.
– Chị có hỏi lý do tại sao cô ấy muốn sống thử không?
– Nàng không dám từ chối yêu cầu của chàng vì không muốn mất chàng.
– Chà! cô nàng này lụy tình dữ à nha.
Trong khi chị My cười thích thú thì Tố Tố nhíu mày:
– Yêu cầu của anh ta khiến em đặt câu hỏi, có phải anh chỉ nghĩ đến nhu cầu tình dục?
– Chưa chắc. Đôi khi có những người vì sống xa gia đình, thiếu thốn tình cảm, họ sợ cảm giác cô đơn khi phải sống một mình nên muốn có người đồng hành.
– Nhưng cũng có một số người vì muốn có người chăm sóc hay tệ nhất là có người “share” tiền thuê nhà. Nếu quyết định sống thử thì phải là một quyết định chín chắn khi cả hai đều có đủ điều kiện tài chính, tự lo cho cuộc sống của mình chứ không lệ thuộc vào đối phương và cùng xác định mối quan hệ rõ ràng chứ không nên chạy theo trào lưu để chứng tỏ mình là người có nếp sống văn minh, hiện đại. Những người ấy hoàn toàn không có tinh thần trách nhiệm, họ chỉ nghĩ đơn giản rằng sống thử không hợp thì bỏ.
– Đúng vậy, khi sống thật, người trong cuộc sẽ có trách nhiệm và tôn trọng nhau hơn. Chị bạn của mình có cô con gái cũng quyết định sống thử với người tình dù cha mẹ phản đối quyết liệt. Trước khi rời gia đình, con bé khẳng định “Con hoàn toàn chịu trách nhiệm về cuộc đời của con”, vì cô ta đặt trọn vẹn niềm tin vào người yêu. Một năm sau, khi biết cô có thai anh chàng đã cao bay xa chạy và kết quả là cô gái đã tự kết liễu đời mình vì cảm thấy xấu hổ với gia đình, bạn bè. Trong lá thư để lại, ngoài những lời hối lỗi dành cho ba mẹ, cô khuyên các chị em đừng bao giờ đi vào vết đổ của cô vì đó là quyết định nông nổi, ngu si nhất của người con gái.
– Có một điều mà các cô gái trẻ lòng, non dạ nên biết là trong vấn đề tình cảm, người phụ nữ luôn chịu thiệt thòi. Nếu cuộc sống thử thất bại, sau này khi có chồng rồi có thể cô sẽ bị tình cũ quấy rối, không kể cô ấy lúc nào cũng chịu lép vế với chồng vì mặc cảm không còn trinh trắng.
– Không biết cô Linh Lan của chị có nghĩ đến việc lỡ như có thai ngoài ý muốn. Lúc ấy, làm sao giấu được mọi người, điều này lại càng làm cho cha mẹ xấu hổ và tức giận.
– Chuyện này cũng đã xảy ra nhiều trong cộng đồng Việt Nam chúng ta. Có nhiều bậc cha mẹ không chấp nhận cuộc phiêu lưu tình cảm không biết lành hay dữ, hạnh phúc hay bất hạnh của con gái mình. Ngược lại, đứa con thì quyết chết sống cho tình yêu nên mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái bị cắt đứt một cách tức tưởi.
Những tiếng thở dài đồng loạt vang lên. Liên là người phá tan bầu không khí buồn hiu.
– Thật ra, nếu suy nghĩ thoáng một chút thì việc sống thử cũng có vài lợi điểm. Phải công nhận một điều, dù thời gian yêu nhau khá dài, có điều kiện để gặp gỡ nhau luôn và lúc nào cũng thấy người yêu của mình lịch sự, tử tế, gọn gàng, đẹp đẽ nhưng đó chỉ là một phần nhỏ, chỉ khi sống chung người ta mới nhìn rõ con người thật với những tật xấu của người ấy. Một con người hoàn hảo đối với ta trong những giờ khắc ngắn ngủi của những buổi hẹn hò sẽ trở thành bất toàn khi sống chung trong một mái nhà. Vì thế, sống thử cũng là một cách thực tế để nhìn rõ những khuyết điểm của đối phương và từ đó cả hai có thể đánh giá mức độ tình cảm dành cho nhau, đồng thời kiểm chứng lại xem mình có thể nhường nhịn, tôn trọng và dễ dàng cùng nhau giải quyết các mâu thuẫn trong cuộc sống vợ chồng sau này không.
– Theo tôi, cả hai có thể quyết định sống thử trước hôn nhân nếu cả hai đều có ý định kết hôn. Họ tự nguyện sống chung để dùng thời gian này tìm hiểu và hòa hợp với nhau hơn. Điều quan trọng là cả hai phải có công việc làm ổn định, chuẩn bị tinh thần vững vàng và có những thỏa thuận liên quan đến nghĩa vụ, trách nhiệm cũng như tài chính khi về với nhau. Ngược lại, các cô cậu chưa sẵn sàng tiến tới hôn nhân, tâm lý chưa ổn định, thường xuyên bị ảnh hưởng bởi những lời phê phán, chê bai từ gia đình, bạn bè thì không nên sống thử.
Tôi xếp quyển sổ tay lại và câu chuyện được kết thúc với hy vọng những lời góp ý trên sẽ phần nào giúp cho cô cháu nhỏ đang chờ câu trả lời.
– Linh Lan ạ, con phải suy nghĩ, cân nhắc kỹ lưỡng trước khi quyết định. Hãy mạnh mẽ và có chính kiến chứ đừng nhẹ dạ để tình cảm lôi cuốn mà ảnh hưởng đến tương lai. Trước sau, gia đình và tình yêu thương của bố mẹ vẫn mãi là chỗ nương tựa ấm áp cho con. Linh Lan hãy cố gắng tìm cách tâm sự với mẹ để bảo đảm quyết định của con không phải là quyết định nông nổi. Các bác chúc Linh Lan sáng suốt để tìm giải pháp thích hợp cho con, cô gái Việt Nam trong một gia đình mà bố mẹ con vẫn mong muốn giữ gìn nề nếp cũ.
Những chiếc ly đưa lên cao, đụng côm cốp với tiếng cười ròn rã trước khi nhóm “3 điều 4 chuyện” vẫy tay chào nhau trong lời hẹn gặp lại lần sau.
NB