Âm thanh được tái tạo dưới hai hình thức: mono và stereo. Mono đã có từ lâu, và cả hai đều dùng trong nhiều áp dụng khác nhau, cũng nên được phân biệt.

Mono (viết tắt của monoaural hoặc monophonic sound reproduction) là kỹ thuật phát lại âm thanh mà tất cả các tín hiệu audio được kết lại với nhau và di chuyển qua một đường dây đơn độc và chỉ cần một loa phát ra. Cũng có thể được chơi qua nhiều loa, nhưng các tín hiệu audio y hệt nhau qua các dây để đến mỗi loa, tạo ra nhận thức là âm thanh chỉ có một kênh (channel).

Trong kỹ thuật thu âm mono, người ta thường dùng nhiều microphone nối vào nhiều channel trên một máy ghi. Tuy nhiên, mọi channel đều dẫn đến trung tâm. Các tín hiệu này được kết hợp lại thành hai tracks (rãnh) y hệt nhau rồi được coi như một tín hiệu kết hợp đơn (single unified signal). Điểm khác biệt chính là tín hiệu audio không đưa các tín hiệu ra nhiều hướng.

Mono vẫn còn dùng vì tất cả thính giả nghe được chính xác cùng một tín hiệu, và trong những hệ thống được thiết kế tốt, người nghe có thể cảm nghiệm âm thanh với cùng một âm độ, nhờ đó mà tiếng nói phát ra thật hết sức rõ ràng. Âm thanh mono vẫn còn là tiêu chuẩn cho các mạng lưới điện thoại, truyền thông và máy trợ thính. Một số talk shows trên đài phát thanh vẫn ưa dùng mono vì âm thanh mạnh hơn.

Stereo (còn gọi là stereophonic sound – âm thanh lập thể hay âm thanh nổi) là tiến trình tái tạo âm thanh để cho âm thanh nghe được như đến từ nhiều hướng. Có được như thế là do cách dùng 2 hoặc nhiều kênh âm thanh (audio channel) và hai hoặc nhiều loa hoặc stereo headphones. Hệ thống được định dạng theo cách bắt chước âm thanh tự nhiên (như tới từ nhiều hướng). Âm thanh stereo đã thành thông dụng trong các hệ thống giải trí, đặc biệt là phim ảnh, TV, phát thanh và ghi âm.

Khi thu two-channel stereo, người ta đặt 2 microphones ở các địa điểm chọn trước (tùy theo nguồn của âm thanh). Cả hai micro thâu cùng lúc cho ra kết quả các channel được ghi y hệt nhau. Tuy nhiên, âm ghi ở mỗi channel sẽ có đặc tính riêng (như âm độ, thời gian…). Những khác biệt về thời gian và âm độ được não người nghe định vị được nguồn âm thanh từ đâu đến.