Tôi muốn nói về một loại kẹo, chắc chắn có người dùng trong Ngũ Giác Đài, Tòa Bạch Cung, Điện Cẩm Linh, Disney World, Đại hội Hippies Woodstock, những rạp chiếu phim, các buổi trình diễn nhạc Chopin, ngay trên các hàng không mẫu hạm và rất có thể trong các chuyến bay đến trạm vũ trụ ISS, hoặc ở nhà thờ Chánh Tòa Vatican. Đại khái là nhiều người dùng, khắp mọi nơi. Đó là kẹo cao su.

Kẹo cao su, tốt hay xấu. nguồn. Pinterest

Mỹ mang tới Sài Gòn cô-ca và kẹo cao su”. Câu nói này tôi nghe từ năm 64-65 tại SG khi các cố vấn quân sự Mỹ thường xuất hiện ở khu Tự Do, Hai Bà Trưng với quân phục Tropical, xe Ford Falcon. Ðó cũng là lúc các quầy bán thuốc lá góc đường, trước rạp Rex, Eden, trước tiệm kem Pole Nord bày bán thêm món kẹo cao su. Thường là hiệu Wrigley’s loại trắng spearmint, vàng juicy fruit, xanh lá doublemint, bọc trong gói dài bằng ngón tay trỏ, có 5 miếng.

Ăn kẹo cao su trở thành mốt trong giới trẻ ở Sài Gòn, học sinh, thanh niên nam nữ bắt đầu nhai nhóp nhép, thổi lách tách.

Tôi cũng vậy, túi áo thường có một phong, cho đến khi quen cô bạn gái đầu tiên…

Kẹo cao su ban đầu, Chicle. Nguồn. brianaltonenmph.com

oOo

Kẹo cao su là chất kết dính, mềm, được làm ra để nhai, không nuốt. Kẹo cao su loại mới bao gồm cao su mềm, chất ngọt, chất làm dẻo, hương vị, màu và phủ lớp Polyol, tính hóa học của chất này tạo ra đặc tính dẻo, dai và dính của kẹo cao su.

Xem thêm:   Lối đi trong vườn (kỳ 2)

Nhai kẹo cao su dường như phát triển theo quá trình tiến hóa của con người, vì dấu vết của thói quen này đã xuất hiện trong các nền văn minh sơ khai và phát triển tới mọi nơi. Người ta tìm thấy miếng kẹo cao su có dấu nhai đã 6,000 tuổi (tức thời đồ đá mới) làm bằng nhựa cây bạch dương tại Kierikki ở Phần Lan. Chất cặn của miếng kẹo cho thấy dùng để khử trùng hoặc ích lợi cho răng.

Ðược biết, dân Mayans và Aztecs đã sử dụng kẹo cao su đầu tiên. Họ dùng Chicle, loại nhựa cây thiên nhiên và pha hương vị, hoặc để kết các đồ vật vào với nhau. Thời cổ Hy Lạp, kẹo cao su làm từ nhựa cây Mastic (nhũ hương). Loại kẹo cao su này dẻo như nhựa cây bạch dương, có chất sát trùng và dùng để giữ sức khỏe cho răng miệng. Mastic và Chicle đều được làm từ nhựa cây. Nhiều nước khác có kẹo cao su làm bằng các loại thảo mộc khác.

Kẹo cao su thiên nhiên, nhựa karaya. IndiaMART

Cho dù kẹo cao su bắt nguồn từ nhiều nền văn minh trên thế giới nhưng thương mại hóa và tạo cuộc sống mới cho sản phẩm này lại diễn ra tại Mỹ. Dân định cư New England bắt chước thổ dân da đỏ nhai kẹo cao su bằng cây tùng và vào năm 1848, John B. Curtis phát triển và bán kẹo cao su đầu tiên gọi là “Kẹo cao su nhựa cây tùng”. Tuy nhiên, hai năm sau, năm 1850, kẹo cao su làm bằng chất sáp – sản phẩm của dầu mỏ – đã được phát triển và nhanh chóng qua mặt loại kẹo cao su nhựa cây tùng.

Xem thêm:   Hoàng hậu cà phê hủ tiếu

Cũng vào năm này, chất ngọt được thêm vào loại kẹo cao su bằng cách nhúng kẹo vô đường để có vị ngọt. Theo đà phát triển, năm 1860, dược sĩ John Colgan ở Louisville, Kentucky đưa hương vị vào kẹo cao su. Colgan trộn đường bột với mùi thơm của cây Balsam, tạo ra một thỏi kẹo cao su, đặt tên là “Kẹo Tolu”. Colgan là người đứng đầu trong sản xuất và đóng gói kẹo cao su làm bằng nhựa cây Chicle. Ông đã được cấp nhiều bằng sáng chế về sản xuất kẹo cao su thời bấy giờ.

Kẹo cao su hiện đại phát triển khi cựu Tổng thống, tướng Antonio Lopez de Santa Anna mang kẹo cao su Chicle từ Mễ tới New York và đưa cho Thomas Adam dùng thử. Chicle không thể thay thế cao su, nhưng là kẹo cao su và được cắt từng mảnh, bán ra dưới nhãn hiệu “Kẹo cao su Adams New York” năm 1871, “Black Jack” năm 1884, “Chiclets” 1899 và kẹo cao su Wrigley’s Spearmint là loại đầu tiên nhanh chóng khống chế thị trường cho tới hôm nay…

Kẹo cao su Wrigley’s. nguồn. PicClick

oOo

– Anh!

– ?

– Mua gum đi.

Tôi mua thỏi kẹo cao su Wrigley’s Spearmint màu trắng.

Thật ra, kẹo cao su đã giúp đỡ tôi nhiều, vì…

– Anh! sao tối thui?

– Rạp Rex là vậy.

Tôi còn nhớ, 2 đứa ngồi xuống ghế, coi phim “La leçon particulière”.

Sẽ như thế nào khi tôi ngồi bên cô bạn gái tươi rói, mặc mini jupe trong rạp Rex tối thui, tôi không biết mần gì, và sẽ ra sao nếu không có kẹo cao su hỗ trợ?

Xem thêm:   Mối đe dọa của heo rừng

– Em ăn gum.

Cô lấy kẹo nhai, tôi lấy kẹo nhai.

Nhựa cây mận làm kẹo cao su thời xưa. Nguồn. Wikimedia

Thật tình thì tôi không coi chút phim nào, người rần rần khó chịu (chắc cô ấy cũng vậy). Trời đất ơi! Tôi cũng không biết mình phải làm gì, và bắt đầu ở đâu, ra sao, chỗ nào… nên:

– Em ăn gum?

Và tôi ăn gum.

Chừng 10 phút, tôi đứng dậy.

– Anh đi đâu?

– Ra mua gum.

Tốn 2 vé coi phim để không coi phim, ngồi bên em hơ hớ nhai 4 gói, 20 miếng kẹo cao su chia đôi…

Tháng sau, tôi phone, mời em xem phim “Dr Zhivago”.

– Em thích rạp Rex, nhưng không thích vô đó ăn kẹo cao su của anh. Lúc này em bận học, đừng rủ nữa, má em la.

Tới tuồng “má em la”. Xong!

Ăn kẹo cao su. nguồn. thespiritscience.net

oOo

Cho đến năm 1960, các hãng làm kẹo cao su của Mỹ chuyển sang sản xuất loại kẹo cao su tổng hợp vì giá rẻ hơn. Từ đó, kẹo cao su phổ biến khắp mọi quốc gia. Người ta nhai kẹo cao su với nhiều mục đích khác nhau. Có người nhai kẹo cao su vì có ích cho tiêu hóa, có thể trị bịnh trào ngược dạ dày, trung hòa a-xít trong bao tử. Tuy nhiên, nếu dùng nhiều lại sinh ra chứng loét dạ dày.

Ngày nay, nhiều trường học cấm học sinh nhai kẹo cao su vì vệ sinh và có thể làm mất sự tập trung khi học tập. Riêng quốc gia Singapore, từ năm 1992, cấm dùng kẹo cao su nơi công cộng và chỉ cho phép bán tại nhà thuốc tây theo toa bác sĩ, từ năm 2004.

HĐV

Nguồn: en.wikipedia.org