Trang văn học của Báo Trẻ đã một lần giới thiệu nhà văn Trang Châu với tác phẩm Y Sĩ Tiền Tuyến. Ngoài viết văn, Trang Châu còn làm thơ. Tập thơ mới nhất dưới hình thức eBook là tập ‘Chiến Tranh và  Quê Hương’.

Nhà văn Võ Kỳ Điền có một nhận định: “Trang Châu có một tình yêu rất lớn, thiệt lớn mà tác giả say mê hơn tất cả mọi thứ say mê, đó là cái Tình yêu quê hương đất nước”.

Nhà thơ Nguyễn Mạnh Trinh: Với lối viết giản dị, gần như không dụng công, “ý tưởng và cảm xúc đi thẳng vào hồn người đọc bằng những điều đơn sơ, bình thường nhưng gần cận với đời sống và thân mật với tâm linh.”

Xin mời đọc một vài bài thơ trích từ ‘Chiến tranh và Quê hương’ để cùng với nhà thơ Đỗ Quý Toàn “tìm thấy trong thơ Trang Châu một mảnh hồn mình ở một nơi nào đó, vào một lúc nào đó”.

SAO KHUÊ

về biển đông

 

Một chớm bình minh anh ra khơi

Trùng dương bát ngát, người mong người.

Dang tay ôm cả chân trời rộng

Sóng vỗ thân tàu, bọt biển bơi.

 

Hỡi những sông ngòi trên quê hương

Có nghe lòng rộn tiếng lên đường?

Những con thuyền nhỏ, con thuyền nhỏ

Xuôi nước âm thầm ra đại dương.

 

Ôi! Những phong ba sóng thét gào!

Những phường thủy khấu sắc gươm đao!

Những bàn tay yếu trong tay yếu

Nhưng mắt ngời lên ánh lửa sao!

 

Này chị, này anh, này chú cha

Này những em thơ, những mẹ già

Một đi một thoát đời nô lệ

Hay chết trong lòng biển tự do!

 

Anh ở phương trời tuyết trắng che

Ðường xa chi lắm mấy sơn khê

Tình thương như nước bao la ấy

Xui một người đi trở gót về.

 

Mẹ bước lên tàu, cha đẩy ghe

Em lau giọt tủi, chị lòng se.

Ai cười, ánh mắt thơ ngây quá!

Ôi! Buồn xa quê, vui bỏ quê!

 

Ðã hết thôi rồi cơn ác mộng

Mùa xuân đang tới. Chừ đêm nay

Có người đứng nhớ, hồn tê dại

Quê nhà qua một thoáng mây bay…

 

Xem thêm:   Thiên lý độc hành

nghe bình minh

 

ngồi đây

                  lòng ở muôn trùng

con trăng châu thổ

                  sáng vùng cao nguyên

ta về

          ngậm nắng trong tim

hai tay tung gió

                   thổi niềm tin lên

 

o O o

 

tiễn nhau

                   xin chớ ưu phiền

nghìn riêng tư mộng

                   đổ nghiêng lưng đời

tiễn nhau

                   ta gởi nụ cười

đôi mắt sáng

                   với một lời quyết tâm

 

o O o

 

ta về

          đá núi đơm bông

con sông thoi thóp

                    bỗng thầm thì reo

quê hương

                    đang giấc tiêu điều

nghe bình minh

                     vội đuổi chiều phôi pha 

 

xin một ngày

 

Mày nói anh em

Ngưng một ngày đấu tranh.

Xin các Thầy

Ðêm nay Rằm

Ðình chỉ xuống đường.

Xin các Cha

Sáng mai Chúa Nhật

Ðừng căng biểu ngữ.

 

Mày nói hậu phương

Ðừng nhân danh chúng tao.

Nói những tên tham nhũng

Ngưng đục khoét một ngày.

Nói các tay gian thương

Giảm giá hàng một buổi.

 

Mày nói bác tài xế tắc xi

Sáng mai có thằng nhà binh đi phép

Nó gọi xe nên ngừng lại.

Nói ông chủ nhà đèn

Ðừng cúp điện đêm nay.

 

Mày nói người đàn bà

Có chồng đi xa

Ngưng một ngày ngoại tình.

Nói các em bán bar

Hôm nay cuối tháng

Ðừng đi với ngoại kiều.

 

Tất cả để khi tao về

Thấy một niềm an ủi.

Tất cả cho ngày tao đi

Trong tâm hồn phấn khởi.

 

Mày nói mọi người

Hãy lừa dối tao

Ðừng cho tao hay sự thật:

Tao sẽ chết đi

Nếu không đào ngũ. 

Đồi Chương Hòa, Bồng Sơn, 1966