Tùy theo loại, hay còn gọi là “chapter”, của bankruptcy mà các khoản nợ nần được giải quyết khác nhau. Có 4 loại khai bankruptcy trong Bộ luật khai Phá sản Liên bang:

Chapter 7 – Liquidation (thanh lý, phát mại)

Chapter 11 – Reorganization (Tái cơ cấu), còn gọi là Rehabilitation bankruptcy (khai phá sản để phục hồi)

Chapter 12 – Điều chỉnh nợ của một gia đình nông dân có thu nhập bình thường hàng năm

Chapter 13 – Điều chỉnh các khoản nợ của một cá nhân có thu nhập bình thường.

Trong 4 loại nói trên, phổ biến nhất là:

– Chapter 7 bankruptcy: nhiều món nợ được xóa, và một số tài sản cá nhân được đem ra bán (phát mại) để trả số nợ còn lại cho chủ nợ (creditors).

– Chapter 11 bankruptcy: nợ được sắp xếp lại (tái cơ cấu) để cho có thể trả dần được. Con nợ thương lượng với chủ nợ để thay đổi các điều khoản của món nợ mà không phải thanh lý (bán đi) các tài sản.

Bankruptcy là một chọn lựa sau cùng cho những ai không thể trả được nợ. Dầu vậy, cũng chỉ nên coi là một giải pháp “chẳng đặng đừng” vì nó có ảnh hưởng tiêu cực trên điểm tín dụng. Chapter 11 thường được các công ty, hãng xưởng dùng, trong khi Chapter 7 thường được cá nhân áp dụng.