ngày 9 tháng 11 – 2019

Lan Huong Dinh

Trong mục Tại sao, báo Trẻ có đăng bài có tựa “Tại sao bảng đen không đen mà xanh”, đoạn cuối có câu “…rồi nhu cầu về bảng gia tăng, các công ty bắt đầu sản xuất bảng bằng các tấm kim loại phẳng, trên mặt sơn màu xanh lục thay vì màu đen của đá đen cố hữu. Bảng sản xuất theo lối đó vừa nhẹ, bền hơn mà dễ vận chuyển.” Nhưng không thấy chi tiết tại sao bảng màu xanh như đầu bài. Chi tiết này tôi  – là một cựu giáo sư – xin bổ sung: màu xanh lục là màu dễ thấy từ xa nhất, lại giúp đôi mắt dễ chịu. Không chỉ bảng trong trường học mà bảng chỉ đường phố hầu hết đều dùng màu này.

Quả là một thiếu sót quan trọng! Cảm ơn Giáo sư đã giúp cho thông tin được hoàn chỉnh.

ngày 11 tháng 11 – 2019

Tưởng Năng Tiến

Cuối những bài viết của mục Trong Hầm Rượu, của Tuần Báo Trẻ Dallas, thường thấy có câu ghi chú: “Trần Vũ đánh máy lại từ bản in …” Đoạn trường ai có qua cầu mới hay. Ngồi “gõ” bài của chính mình tuy cực nhưng cũng có phần hứng thú, còn “đánh máy lại” bài của bất cứ ai khác là việc không cực nhọc chi nhưng lại khó làm vì rất… boring. Trần Vũ phải yêu văn chương và nghệ thuật lắm mới có thể thực hiện được điều này đều đặn qua nhiều số báo. Xin cảm ơn công khó và tấm lòng của nhà văn. 

ngày 7 tháng 11 – 2019

Xem thêm:   Trang thư tín ngày 18 tháng 4 năm 2024

Nhung Nguoi Bat Tu

(….) Từng đọc nhiều hồi ký chiến tranh, tôi thích cách viết của tác giả Vương Mộng Long nhất. Mọi diễn biến dầu sôi động, khốc liệt nhất cũng được mô tả một cách vừa chân thật, vừa trầm tĩnh. Tôi có anh bạn quen, ổng bảo “Nó thêm mắm muối vào đó ông ơi! Nhiều trận trong đó tôi cũng có tham gia đâu có phải vậy!”.

Nhưng tôi không tin lời ông bạn lắm: Thứ nhất, tôi tin vào giọng văn, khí phách của tác giả. Hơn nữa, trong câu chuyện này liên quan rất nhiều người, nhiều người hẵng còn sống, có người đang ở Mỹ. Nhưng thời đại internet này mà, ở đâu họ cũng có thể đọc được. Họ có thể lên tiếng đính chánh, phản bác ngay từ đầu, chưa kể anh bạn này ở một binh chủng khác, tôi e là không tác chiến chung…