NGUYỄN & BẠN HỮU

Ðọc tin trên trong các trang mạng, lòng Nguyễn này xiết bao cảm động. Một cây đại thụ vừa rời khỏi đại ngàn. Nhiều người đã bày tỏ cảm nghĩ.  Từ những người đồng thời có mối thâm giao với nhà văn đến các tác giả trẻ tuổi hơn, tất cả đều tỏ lòng tiếc thương sâu sắc. Nguyễn này xin phép được điểm qua.

Trước hết là đoạn viết trên Wikipedia: Theo Wikipedia, nơi mục từ Doãn Quốc Sỹ: “Ông là tác giả của khoảng 25 cuốn sách. Chuyện ngụ ngôn của ông có tựa đề Con Cá Mắc Cạn đã được dịch ra tiếng Anh (The Stranded Fish) và có trong sách Việt Nam: bạn đồng hành văn chương của một du khách (Vietnam: A traveler’s literary companion) do John Balaban và Nguyễn Quý Đức biên soạn.”

Tiếp theo đây là những điều ghi nhận từ trang Việt Báo và trên các trang mạng.

Nhà văn Doãn Quốc Sỹ đã thanh thản ra đi lúc 10:05 sáng ngày Thứ Ba 14/10/2025 tại một bệnh viện ở Quận Cam, California, theo tin từ gia đình cho biết. Ông sanh năm Quý Hợi 1923 nên tính theo tuổi ta thì ông thọ 103 tuổi

Thuở còn là thanh niên, ông từng tham gia Việt Minh kháng chiến chống Pháp. Sau đó, khi phong trào này để lộ bộ mặt Cộng Sản, ông đã rời bỏ kháng chiến. Vào năm 1946, ông lập gia đình với bà Hồ Thị Thảo, là ái nữ của nhà thơ trào phúng Tú Mỡ, Hồ Trọng Hiếu. Năm 1954, khi hiệp ước Geneva chia đôi đất nước, ông theo làn sóng di cư đem vợ con vào miền Nam sinh sống.

Năm 1975 sau khi miền Nam rơi vào tay cộng sản ông bị bắt đi tập trung cưỡng bức lao động cùng với các văn nghệ sĩ Trần Dạ Từ, Thanh Thương Hoàng, Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh, Nguyễn Sỹ Tế, Chóe …  tại trại Gia Trung Pleiku cho đến năm 1980 mới được thả ra.

Tháng 05/84 ông bị bắt lần thứ hai trong đợt này có ca sĩ Duy Trác, nhà báo Dương Hùng Cường, hai nhà văn Hoàng Hải Thủy và Lý Thụy Ý. Lần này ông bị cộng sản kết án 10 năm tù nhưng sau 7 năm giam giữ ông được thả về vào tháng 11/1991. Năm 1995 ông được con trai bảo lãnh sang Hoa Kỳ để định cư tại Houston – Texas

Nhà văn Doãn Quốc Sỹ 

Doãn Quốc Sỹ có hai sự nghiệp song song, một của nhà văn và một của nhà giáo. Ông vẫn thường nói rằng: “nhà giáo là nghề, nhà văn là nghiệp”. Trong cương vị nhà giáo, ông đã dạy tại các trường: Trung Học Công Lập Nguyễn Khuyến (Nam Định 1951-1952), Chu Văn An (Hà Nội), Hồ Ngọc Cẩn (Sài Gòn 1961-1962), Trường Quốc Gia Sư Phạm Sài Gòn, Đại Học Văn Khoa Sài Gòn, Đại Học Vạn Hạnh Sài Gòn. Ông cũng từng là hiệu trưởng trường Trung Học Công Lập Hà Tiên (1960-1961) và từng đi tu nghiệp về sư phạm tại Hoa Kỳ (1966-1968).

Xem thêm:   Lê Ký Thương. Góp Nắng Cho Cây

Vào năm 1956, với cương vị nhà văn, ông đồng sáng lập nhà xuất bản Sáng Tạo, và tạp chí văn nghệ cùng tên với Mai Thảo, Nguyễn Sỹ Tế, Thanh Tâm Tuyền, Trần Thanh Hiệp, Duy Thanh và Ngọc Dũng. Ông vẫn ưu ái gọi nhóm văn nghệ của mình là “Thất Tinh”. Ông cũng có những bài viết được đăng trên các tạp chí văn nghệ như Sáng Tạo, Văn Nghệ, Bách Khoa, Văn Học, Nghệ Thuật …

Gần một năm sau ngày miền Nam thất thủ (30/04/1975), hầu hết các nhà văn miền Nam bị bắt đi học tập cải tạo. Doãn Quốc Sỹ cùng các văn nghệ sĩ như Trần Dạ Từ, Thanh Thương Hoàng, Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh, Nguyễn Sỹ Tế, Chóe… bị giam tại trại Gia Trung, cách thành phố Pleiku 25 cây số. Đến năm 1980, ông được thả tự do nhờ sự can thiệp của nhiều tổ chức quốc tế.

Trong thời gian chờ đợi được con gái là Doãn thị Ngọc Thanh bảo lãnh đi Úc, ông tiếp tục viết thêm nhiều tác phẩm nữa, trong đó có quyển Đi, được ký với bút hiệu Hồ Khanh. Ông đã gửi tác phẩm này sang Pháp để xuất bản tại hải ngoại. Cũng vì lý do này, ông đã bị bắt lần thứ hai vào tháng 5 năm 1984, chỉ vài tháng trước ngày đi Úc. Cùng bị giam với ông trong đợt này có ca sĩ Duy Trác, nhà báo Dương Hùng Cường, hai nhà văn Hoàng Hải Thủy và Lý Thụy Ý… Ông bị kết án 10 năm tù và mãn hạn tù lần thứ hai vào tháng 11 năm 1991. Năm 1995, ông được con trai là Doãn Quốc Thái bảo lãnh để di dân sang Houston, Hoa Kỳ.

Gia đình nhà văn Doãn Quốc Sỹ trong sinh nhật 100 của ông

NGÔ NHÂN DỤNG (tức nhà thơ Đỗ Quý Toàn) viết trong bài “Doãn Quốc Sỹ – Thế Đấy!” đưa ra nhận định:

“Doãn Quốc Sỹ hầu như bẩm sinh đã mang sẵn một cái tâm kiên cố khó bị lay động vì hoàn cảnh. Ông có phước mang sẵn tấm lòng trống trơn, không cần phải cố gắng. Trong cuộc sống hàng ngày không biết ông tọa thiền lúc nào. Doãn Quốc Sỹ không báo trước khi ngồi xuống: “Tôi tập thiền đây;” hay là khi đứng dậy “Tôi ngồi thiền xong rồi.” Mỗi giờ phút trong đời sống của ông thể hiện một quá trình thiền tập. Đi, đứng, nằm, ngồi, mặc áo, cởi dép, uống nước, nói năng, hầu như lúc nào ông cũng làm chủ thân và tâm. Đối cảnh, đứng trước cảnh ngộ biến đổi cách nào ông cũng có thể thốt lên một câu: “Thế Đấy!” Người mang tánh bẩm sinh như vậy chắc phải đã tu nhiều kiếp trước! Cha mẹ sanh ra đã truyền cho hạt giống tốt, tự nhiên không nuôi lòng tham lam quá độ, không nổi cơn giận dữ dễ dàng. Khi biết suy nghĩ thì tự thấy mình chỉ là một tập hợp tạm thời và ngắn hạn của ngũ uẩn, như tất cả mọi chúng sinh, nhờ thế không đeo một Cái Ta quá nặng trong đầu. Dứt trừ nhân ngã. Dừng hết tham sân.”

Xem thêm:   Nhà văn Thảo Trường

Nhà văn MAI THẢO viết về Doãn Quốc Sỹ trong tạp chí Nghệ Thuật số 45, ấn hành vào Chủ nhật 23-10-1966 khi Doãn Quốc Sỹ du học Hoa Kỳ vẫn nhắn các bạn ở Sài Gòn chuẩn bị viết cho một ấn bản Tết:

“Bạn hữu trong nhóm Sáng Tạo vừa nhận được lá thư đầu tiên của giám đốc nhà xuất bản Sáng Tạo là Doãn Quốc Sỹ gửi về từ Hoa Kỳ. Tác giả “Chiếc chiếu hoa cạp điều” ở Mỹ một năm. Thời gian này đã bắt đầu bằng hai tháng ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Ngồi ở một quán cà phê đường Tự Do, nhìn mưa phùn Saigon, chúng tôi nói chuyện với nhau về Sỹ. Đời sống đổi mới Sỹ, khác đối với chúng tôi, là nó tươi thắm, hồng hào, rực rỡ, nó đáng sống vô chừng, bởi vì đời sống thuộc về một cái mà Sỹ tin tưởng mãi mãi ở cái tính chất thánh thiện, cái khả năng thiên thần. Đó là con người. Con người phản tỉnh. Con người hướng thượng. Trong thư, gửi qua Trần Thanh Hiệp, Sỹ lên mặt giám đốc, đòi chúng tôi ở nhà phải xuất bản bằng được một tuyển tập thơ văn trước Tết Nguyên Đán năm nay.”

Nhà thơ TRẦN MỘNG TÚ trong bài “Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều Và Tôi” ghi nhận:

“Khi qua tuổi lên 10, bước vào trung học, xen kẽ với những sách dịch từ những tác phẩm ngoại ngữ nổi tiếng như “Chiến Tranh và Hòa Bình,” “Đỉnh Gió Hú,” “Giã Từ Vũ Khí,” “Anh Em Nhà Karamazov”… thì những tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ là những cuốn sách luôn luôn cha mẹ tôi tìm thấy trên giường, trên ghế, trên kệ, trên bàn ăn, trên bàn học của tôi và đôi khi trong bếp. Những tác phẩm này đã đóng vai trò “phụ thân thứ hai” trong đời sống trưởng thành của tôi. Những trang sách văn chương trong sáng, trung hậu đã dạy tôi những điều nhân nghĩa, ngay thẳng và đạo làm người. Tôi chắc chắn là những ai đã từng đọc Doãn Quốc Sỹ cũng được hưởng cái tinh thần đạo đức trong từng câu văn của tác giả. Tôi không may mắn là học trò trực tiếp của thầy Sỹ, nhưng tôi là học trò trong mỗi tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ.»

Vài tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ

Nhà văn LÊ NGUYỄN bày tỏ trên trang Facebook.

Xem thêm:   Chia tay nhà văn Tiểu Tử

Ngày 14.10.2025, tin về sự qua đời của nhà văn Doãn Quốc Sỹ không quá bất ngờ. Ở cái tuổi 103 (1923-2025) của cụ, không mấy người sống được đến đó. Bất ngờ thì không bất ngờ, nhưng thương tiếc thì vô vàn thương tiếc.

Một cuộc đời đầy rẫy vinh quang nhưng cũng nghìn trùng cay đắng. Cụ đã sống như một cây đại thụ giữa đại ngàn, vẫn sừng sững qua bao nhiêu bão táp cuồng phong, vẫn giữ vững khí tiết và sự bình tâm cho đến những năm tháng cuối đời.

Bạn trẻ NGUYỄN PHƯỚC NGUYÊN ghi nhận.

hắn vẫn thương nhất Dòng Sông Định Mệnh của ông.

mười chương ngắn về tình yêu của Thiệu và Yến.

mỗi chương là một thay đổi của thời cuộc, của đời sống, của trưởng thành tâm hồn, của nhịp đập con tim mà ông đã thật tài tình phản ảnh và ẩn dụ vào ví von của một dòng sông ở vài câu cuối của từng chương.

NGUYỄN tôi cũng xin có đôi lời.

Thưa anh Doãn Quốc Sỹ. Thưa đại huynh vô vàn kính yêu và ngưỡng mộ. Đã từ lâu lắm, thời còn ngồi ở ghế trung học ở Huế, Nguyễn này đã đọc và say mê văn của đại huynh. Cũng như bạn Nguyễn Phước Nguyên, Nguyễn tôi mê Dòng Sông Định Mệnh của đại huynh, vui buồn với mối tình của Thiệu và Yến qua những biến thiên lịch sử. Trong những bài viết của mình từ thời trẻ cho tới bây giờ, Nguyễn vẫn luôn ca ngợi Dòng Sông Định Mệnh. Ngoài ra, còn thêm U Hoài và Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều là những tác phẩm vận theo từng bước chân phiêu lãng của kẻ viết bụi này. Riêng về đại huynh Doãn Quốc Sỹ, Nguyễn cũng đã hai lần được gặp tại Dallas này. Ôi, nói sao cho hết lòng tiếc thương và kính yêu vô vàn của người viết này. Những dòng viết hôm nay xin được xem là một nhánh hương tưởng niệm.

NGUYỄN & BẠN HỮU