Lại đến với thơ Ngu Yên. Gần đây, Ngu Yên thỉnh thoảng gởi thơ cho mình đọc. Ngoài thơ, Ngu Yên còn gởi cả bản PDF Đọc Và Viết do mình hắn thực hiện, khiến mọi người thán phục.

 

Trên Trang Thơ này, người viết đã một lần nhận xét về thơ Ngu Yên: Một nét nổi bật trong sáng tác của Ngu Yên là tứ thơ thường bật ra từ óc quan sát thông minh điểm thêm nụ cười tinh nghịch khi chứng kiến những việc thường ngày trong cuộc sống. Ngu Yên chụp bắt có ý thức hiện thực sinh động, khác xa những bài thơ thiếu máu trên các trang mạng hôm nay.

Mời các bạn đọc thêm một vài bài nữa của Ngu Yên.

SAO KHUÊ

tóc rơi tờ lịch cũ

 

Sớm đó, cha xé tờ lịch, biết hôm qua vừa hết.

Chưa biết đời mỏi mệt khi hồn treo cổ nhìn qua song tù.

Tờ lịch xé để trên đầu tủ, cơn gió thổi qua, bay lên la đà diễn nghĩa Xuân Thu.

Từ đó, tờ đó, ngày đó không bao giờ trở lại.

Tờ lịch cũ đáng giá bao nhiêu?

Sao lòng quay quắt giai điệu bùi ngùi. Nhiều mất mát trên mặt tờ giấy nhỏ.

Không có lịch, có lẽ, ít ai nhớ. Hoặc nhớ không rõ, những chuyện buồn do đó mơ hồ.

Cha mất con, bốn đứa trai đi lính ra thẳng mộ.

Một gái lấy chồng số khổ mất chồng.

Thành phố chiến tranh không lãng mạn như tiểu thuyết “Một thời để yêu…” nhưng

                                                                        chắc chắn đúng “Một đời để chết.”

Người trong chiến tranh, bầy thú bất hạnh điên cuồng giữa núi rừng động đất,

                                                              đang mất trí giết nhau trong bất tận thảm sầu.

Một tờ lịch tầm thường để mỗi ngày mỗi xé. Một con người tầm thường để mỗi ngày

                                                              mỗi sống. Dính líu nhau như sợi tóc rơi.

Ai biết được ngày nào trong đời cần giữ lại sợi tóc?

Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn

                                                           những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ.

Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rũ,

                                                                       cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.

Quá khứ sum vầy hạnh phúc con mắt đui tìm ánh sáng.

Mỗi năm, ngày này, tờ lịch mới chịu tang tờ lịch cũ.

Rồi xé bay vèo 30 tháng 4,

Từ da thịt rụng thêm một sợi tóc.

 

Xem thêm:   Lâm Hảo Dũng

bạn của vợ

 

.

Một số bạn gái của vợ

cho tôi suy nghĩ

trong lúc uống rượu, đàn guitar, đọc bài thơ:

 

“Nếu” không gặp em trước, có lẽ

tôi đã yêu vài người trong những cô này.

Đúng ra, anh phải cảm ơn em,

đã quen biết nhiều bạn gái đẹp, thông minh, hấp dẫn.

Họ là những kho tàng đi tìm không cần bản đồ.

Họ là thức uống, thức ăn ban phát theo ân sủng.

 

Thế giới “nếu” ly kỳ hơn thế giới sống.

Cho tâm tình những giờ phút đê mê.

Không tốn kém. Không hại gì đến số mạng.

Nhưng thời gian đã uống cạn sữa tươi.

Ăn hết cam, táo, mận, đào, mít, xoài, nhãn.

Chỉ để củ khoai, củ sắn, củ mì

băn khoăn.

 

Rượu uống cạn. Nhạc đàn xong. Trước khi đọc bài thơ khác,

anh cảm thấy nhớ em đang nấu cơm chiều

cách xa mười bước.

 

Vì anh đã yêu em trước những cô kia.

tô phở việt nam

 

Tôi đói bụng

Lòng cồn cào trong chuyến đi xa

20 năm lạc giữa đất trời phố phường xứ lạ

Hamburger, fried chicken, pizza

Thèm quá

Miếng ăn quê nhà.

Ngửi xa xa tiệm phở

Hương bốc thơm lồng lộng mấy blốc đường.

Gọi tô phở đặc biệt

Chín quá khứ

Tái hiện tại

Gân tương lai

Nạm thân thế

Ớt vẫn cay đỏ mắt chuyện tang thương

Chanh vẫn chua rùng mình chuyện chết chóc.

Tô phở Việt Nam

Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt

Có rau thơm rễ tận miền Trung

Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh

Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.

Em viễn xứ bưng tô phở ấm bàn tay lạnh

Tôi húp nước lèo ấm áp tình quê nhà

Tô phở Việt Nam

Ăn lúc đói lòng

Tưởng không gì bằng ăn lúc đường xa.

Quý vị nào sống no mà lòng đói

Xin mời một tô phở Việt Nam.

Quý vị sẽ thấy

Nước sông Hồng sông Cửu Long chảy trong dòng máu

Bánh gạo ba miền nuôi lớn thịt xương

Tô phở Việt Nam

Ăn lúc đói lòng

Tưởng không gì bằng ăn buổi tha hương.