Từ lâu nay gái nhảy luôn được xem là “món đặc sản” không thể thiếu của mọi quán bar, vũ trường, pub, night-club… Với tỷ lệ thuận: nơi nào càng sang trọng, đắt tiền thì gái nhảy càng đẹp, càng chuyên nghiệp và… Chịu chơi tới bến!
Thu nga –một “cựu” gái nhảy năm nay trên 40 tuổi nhưng nhờ quen biết nên được mời về làm quản lý dancer cho một vũ trường tại quận 1 (Sài Gòn), nói: để trở thành gái nhảy không khó. Theo yêu cầu của các vũ trường, quán bar thì tiêu chuẩn chung để lựa chọn dancer là thân hình chuẩn, cao trên 1.6 mét, dưới 24 tuổi, da trắng, gương mặt xinh, biết cách trang điểm, chịu ăn mặc “thiếu vải”. Sau đó qua thời gian ngắn đào tạo, thành nghề được hay không sẽ phụ thuộc nơi người học. Hiện tại, chủ các vũ trường còn chia gái nhảy làm 2 loại. Gái nhảy hạng “sao” mức lương tính theo từng show diễn, khoảng trên dưới 1 triệu đồng (mỗi show diễn 45-60 phút). Gái hạng hai mức lương tính theo tháng, tùy nơi trả từ 5 – 6 triệu vnđ/tháng, tiền khách bo được nhận riêng. Thời gian nhảy nhót một đêm của dancer loại này khoảng 120 – 180 phút.
Từ 18 giờ, các vũ nữ, gái nhảy– mỗi người từ chiếc “tổ chim” riêng của mình (thường là các phòng thuê giá rẻ, rất ít nàng dám thuê nguyên căn nếu không có sự “tài trợ” của một “mạnh thường quân” hào phóng nào đó) – bắt đầu chải chuốt son phấn, ăn diện quần áo…Vì vậy nên nhiều người dân sống gần họ thường gọi đó là lúc “phố xá lên đèn, chị em lên đồ”.

Gái nhảy làm ăn rất được ở các vũ trường, bar rượu
Ở Sài Gòn hiện nay, nhiều vũ trường “tên tuổi” như Chill Sky, Pandora, Zheng Lounge (quận 1), The Fusion, Canalis (quận 3), Dragon King (quận 5)…là nơi các “tay chơi” vẫn kháo nhau có rất nhiều gái nhảy “hot”, “đẹp ác chiến”. Tuy nhiên khác với loại gái “dù”, các nàng gái nhảy có quy luật “bất thành văn” là rất ít khi “vồ” khách trước. Họ cứ như loại “cám treo” trước những chú “heo nhịn đói” bởi công việc chính của các nàng là nhảy, múa “mồi”, còn chuyện tiếp rượu với khách hoặc “tình cảm trên mức thông thường” chỉ diễn ra khi khách thực sự có yêu cầu và các nàng cảm nhận “đối tác” “chơi được”.
Trong khi đó, một nhân viên vũ trường quen mặt tiết lộ với chúng tôi rằng ở đây còn là thiên đường dành cho dân thích chơi chất cấm, vì phần lớn các bar, vũ trường để làm ăn bền lâu đều phải “tranh thủ chung chi” cho cấp chính quyền, công an sở tại. Trong khi đó nhiều khách rất thích chơi những thứ này để lúc nghe nhạc hoặc cùng các em nhảy nhót cảm thấy thật hưng phấn và không biết mệt (?). Cuộc khảo sát nhỏ của chúng tôi nhận ra hầu hết gái nhảy quán bar đều biết hút thuốc lá, uống nhiều bia rượu, thổi bóng cười kể cả sử dụng các chất ma tuý tổng hợp như shisa, cắn “kẹo” kể cả hít héroin…

Phố xá lên đèn, chị em lên đồ
Từ 21 giờ 30 đến hơn 23 giờ, không khí tại các quán bar, vũ trường… bắt đầu nóng lên theo tiếng nhạc kích động được bật volume hết cỡ. Chúng tôi tìm đến Ellui bar (quận 1) để hiểu rõ hơn công việc của các cô. Khuôn mặt thanh tú, tóc hi-light, bộ đồ 2 mảnh nửa kín nửa hở, Phương Loan bắt đầu bước lên sân khấu biểu diễn các động tác gợi cảm khiêu khích trong tiếng nhạc cuồng nộ. Tiếp theo đó là một gái nhảy khác cũng bộ trang phục 2 mảnh càng bốc lửa hơn và những động tác của nàng này cũng có vẻ “nhà nghề” hơn. Thế rồi hai cô bắt đầu vừa quấn quanh một cây cột vừa uốn éo theo kiểu những động tác làm tình của một đôi nam nữ. Khách khứa chung quanh bắt đầu cất lên những tiếng rú, tiếng ly tách, tiếng khui bia, khui rượu vang lên canh cách như cùng cổ vũ. Một số khách (đa số là thanh thiếu niên trẻ) chắc do không chịu nổi sự kích động, quá hưng phấn liền bước ra ôm lấy hai chiếc eo đang múa may trên sàn diễn, cùng nhau lắc lư, nhún nhảy.

Gái nhảy ở một quán bar
Quá 24 giờ, theo quy định chung của chính quyền, các quán bar, vũ trường phải bấm chuông báo đóng cửa dù nhiều khách vẫn cố nấn ná chưa muốn về. Nhóm vũ nữ, gái nhảy tỏ ra vui nhất vì với họ đây là giờ xong việc. Gần như ngay lập tức, mỗi người đều có những kẻ săn đón rời khỏi “nơi làm việc”. Tiếng người qua điện thoại di động lại réo nhau í ới. Thế nhưng hầu hết các cô vẫn chưa về nhà ngay mà điểm đến có thể là các quán ăn đêm ở khắp Sài Gòn, những quán cà phê vỉa hè mở bán suốt 24/24 hoặc cũng có thể là một khách sạn, nhà trọ nếu trước đó họ đã đồng ý “ngoéo tay” với ông khách nào đó sau những cuộc thương lượng ngắn gọn qua vài ba câu nói, chẳng hạn “một giờ được không?”, “Overnight bao nhiêu?”, “Ai lo phòng?”. Tiếp tục đóng vai một “khách làng chơi”, anh bạn cùng đi với tôi làm quen được với Mỹ Duyên là gái nhảy thuộc loại “cứng cựa” nhất tại bar Deluxe (quận 3). Theo lời Mỹ Duyên, cô ta “vì buồn gia đình nên theo chúng bạn rời khỏi quê Cần Thơ lên Sài Gòn quậy cho thỏa”. Ít nhất 6 tháng qua, Mỹ Duyên thuê mướn một căn nhà nhỏ nhưng khá đủ tiện nghi với mức giá gần 6 triệu vnđ/tháng vì vậy cô phải “đi làm tăng hai” để có thêm tiền trang trải. Anh bạn tôi đã đưa Mỹ Duyên vào chợ đêm Bến Thành ăn khuya rồi sau đó hai người tìm vào một khách sạn mini cách đó chừng vài trăm mét. Với mức giá 1 triệu vnđ cho một lần vi vu không kể khoản tiền thuê phòng “vì cảm thấy anh tính tình dễ gần nên muốn đi chơi vui vẻ hữu nghị”.
Quả nhiên sẽ thật khó trách các nàng gái nhảy giữa nỗi băn khoăn giữa việc gật và lắc; giữa “dạ” và “dạ thôi để dịp khác”. Ðó là chưa kể các nàng cũng là con người, cũng có những nhu cầu tình cảm lẫn thể xác, trong khi bản thân không gian các quán bar, vũ trường… với đủ loại men say vốn đã là chốn không gian đầy rẫy những cạm bẫy khó lường…

Cảnh sát kiểm tra một quán bar do tin tố giác sử dụng ma túy
NS