Trang thơ kỳ này đặc biệt giới thiệu hai bài thơ của Sao Khuê chiêu niệm vợ hiền, bạn bè và những mảnh đất huyền ca.
mưa. chiều new orleans
gởi dung
new orleans. new orleans
tôi về đây
theo một tiếng gọi
nhưng không có dung
không còn nhìn thấy vầng trăng
trên dòng mississippi
chỉ có mưa
mưa rơi
dưới bầu trời. những ngôi nhà cổ. thời degas
ôi. những hàng cây
những mái phố. và balcon
ai thắp lên. những chiếc lồng đèn. bập bùng cháy
lửa voodoo
và người nghệ sĩ da đen. còn thổi khúc blues buồn. trên phố bourbon
mưa
trên mặt trống. hoàng hôn
và trên tóc. nàng rose gla. của thế kỷ trước. hiện về. với nụ cười của hoa cà phê. ngát hương
mưa
tôi lại về. new orleans. với những cơn mưa tháng sáu
và những bóng dù
như mưa ở đà lạt. sài gòn
và trên thành phố cherbourg
những bóng dù. xanh. đỏ. tím. vàng
đi trên phố cổ
dưới mưa
sao không có em
để cùng đi với anh
những đoạn đường mưa vỡ. chiều nay
anh trở về new orleans
ngồi trong quán cà phê. chật ních người
nghe mưa từ dưới sông
mississippi
thổi vào mái quán
ở café du monde
anh ngồi ăn cái bánh beignet. uống ly cà phê sữa nóng
nhớ môi em
ngày nào
chiều new orleans
không có em
anh chuyện trò với chú bồ câu. và những con chim sẻ. trú mưa
chúng bảo anh. không còn gì nữa. thôi đừng chờ
dù cho mưa về từ trí nhớ mù sương
hay mưa trên ca khúc. the house of the rising sun
với những mảnh đời đổ vỡ
không bao giờ. sẽ không bao giờ. hàn gắn lại
mưa
những con đường lát đá
cỗ xe ngựa chở người đi thăm từng góc phố
những phòng tranh. quán sách. tiệm rượu ở truồng. nồng mùi gió biển
khách sạn. nơi bán đồ lưu niệm. câu lạc bộ nhạc jazz. đèn mờ
và
mưa
trên cầu sương mù ai khóc. chiều của màu đá xanh
ai hay tôi
khóc
từ hải cảng mưa buồn
tới ga tàu điện
phố hầm
pho tượng di dân. đứng dưới trời
mưa
cho những hồn xiêu lạc
phố cổ. chiều nay
chiều trong cõi đá vàng
tặng thanh sâm
chiều rũ cánh
đêm về
thanh sâm ơi
mình chợt như thấy lại
nhánh thông khô. và mặt trăng. đong đưa. đong đưa. trên mái ngói
ngôi nhà số 3 nguyễn trường tộ
nơi vợ con mình. và bạn bè. và sâm. từng có mặt
nay đã chia xa
và con đường rose
một đêm mình chở thanh sâm tới
thanh sâm mặc áo dài trắng. không trang điểm. tóc đen phủ xuống đôi vai
nụ cười hải đường. tím
mắt mở to
nhìn đinh cường vẽ tranh. khỏa thân màu hồng. và hoa phù dung trong vườn
(hoa phù dung. ôi dung. vợ mình đã ra đi. giọt nước mắt giã từ)
đêm ấy. sơn ôm đàn. gào
vết lăn. vết lăn trầm
và tiếng gió. đập vào mặt trăng. và đá núi. rừng thông
còn đâu con đường rose
trịnh công sơn chết. đỗ long vân chết
anh tốn đã ra đi
và mình viết. thanh sâm bây giờ. lúc nhớ. lúc quên
thì hãy về đứng
trên ngọn đồi ấy. để nhìn
và thấy lại
khánh ly còn hát. bên bờ cỏ tía
thành phố trong đêm. con tàu còn rọi đèn. sương ngủ. hồ mê linh. tôn nữ kim phượng. ôi vệt sơn còn in trên áo. màu của đất. xưa
chúng ta. đi bên nhau. bàn tay ấm
và sợi tóc nâu ngày ấy
còn nhớ không sâm
những trái bắp nướng mỡ hành trên ngọn lửa hồng
thơm đường khuya
chúng ta đi. và trăng. gió vương đầy mặt
một thời đã xa
ôi. thanh xuân
thanh xuân của tôi. đã chết trên cánh đồng dã quỳ khô
sâm ơi
đừng quên
chiều. trong cõi đá vàng
chiều nay
mình ngồi. nhìn nắng trên hàng cây. nước mắt rơi
đinh cường không còn nữa
và kim nhung. em sâm cũng vừa ra đi
ôi. sao nắng chiều cũng nói lời chia biệt
sâm ơi
SK
Chiều 20 tháng 1. 2012
Chiều 7 tháng 8. 2019