Nhà thơ NGUYỄN THÙY SONG THANH xuất hiện đầu tiên trên các tập san trước 1975. Tác phẩm đã xuất bản: Hừng Đông Sau Rừng 2003, Cánh Cửa 2014, Những Ngón Tay Đánh Rơi Của Thượng Đế 2019.
Thơ trữ tình của bà có khác với các nhà thơ nữ khác thời đó thường nặng về cảm xúc diễm tình – thơ Song Thanh cả những bài trữ tình thường nặng những suy tư của thời đại và đẫm chất trí tuệ. Bà là hiền thê của nhà thơ Khoa Hữu.
Sau một thời gian lâm bệnh, Nguyễn Thùy Song Thanh ra đi ngày 7 tháng 11. 2022 tại Sài Gòn, để lại nhiều thương tiếc cho bạn bè và những người yêu thơ.
Để tưởng niệm một nữ sĩ của thời chúng ta, Trang Thơ xin đăng lại một vài bài thơ đặc sắc của Nguyễn Thùy Song Thanh.
SAO KHUÊ
không còn chỗ
hiển linh nỗi nhớ
Không còn không gian cũ
Dưới mái nhà xưa
Ảo giác về đâu trú ngụ
.
Em nhớ khói thuốc vờn ria
Hương lam ấp ủ
Dáng anh con cọp ngoan ngồi viết
Ngồi ở đâu. Bàn viết đâucòn
.
Em nhớ những lần anh vào bếp
Thần tốc nấu cơm em ăn
Nấu ở đâu. Nhà bếp đâu còn
.
Em nhớ có khi chúng ta nằm bên nhau
Rì rầm cãi cọ
Chỉ em nhịn thua. Chỉ anh dỗ
Nằm ở đâu. Phòng ngủ đâu còn
.
Em nhớ bộ tướng anh dính đầy thơ
Ðứng chờ em đầu ngõ
Ðêm đêm tan trường về
Ðứng ở đâu
.
May quá đầu ngõ vẫn còn kia
Cây dầu già vẫn ngang tàng giữa lối ám
Thả vạn cánh dù xoè kè gió bay nghiêng
.
Không lẽ
Chỗ anh ở bây giờ chỉ là con ngõ cổ thụ không tên
.
Ðiều không thể
Nó làm em đau khổ
Lẩn quất đâu đây nỗi nhớ
Không còn chỗ hiển linh .
ý nghĩ
Chiều nay em về
một khung trời vuông sẽ lấp đầy
còn ước được nhìn đôi mắt của vòm trời đẫm lệ
hàng cây bên đường rũ tóc van xin
chìa cành khô gió chạy gập ghềnh
một chút nắng vàng hoàng hôn bố thí
có đôi mắt nào vừa qua thầm trao ý nghĩ
thời gian là tà áo hai màu
cho cuộc đời thương ghét giận hờn nhau
cho muôn thuở suy tư đi tìm vĩnh cửu
Chiều nay em về
dừng chân trên ngã tư đại lộ
nghĩ thầm lòng mình không là đèn xanh đèn đỏ
sẽ xin ở hồn anh một màu trắng đơn thuần
em sẽ là cánh én mùa đông, cất tiếng hát gọi mùa xuân
với những linh hồn đi ngoài hoang đảo
em sẽ bắt mơ mộng làm chủ nhật
đón gió tím mười phương
trao ân tình thứ nhất
Chiều nay em về
giao điểm đường hồn không gặp ở ngã bảy ngã ba
gót sầu lảo đảo nát tình sỏi đá
nhỏ dại lòng chiều
ngần ấy đau thương cũng đủ đắng cay nhiều
đừng đến thăm để nhìn mi em sầu ủ rũ
em sẽ đuổi anh đi bơ vơ trên hè phố
như con chim sầu về trên rặng tóc ngã xiêu xiêu
mắt em đại dương sâu thẳm
nên phải nhận vô vàn đau thương làm bọt sóng
gió nào về dựng lớp lớp trùng dương
và ở đâu chiều khoác áo cỏ ngủ lề đường
hững hờ để lòng sầu hơn thế nữa…

CANH CUA -XP
cơn mưa và tình yêu
Khởi sự như cơn giông
Một miền quê
Bụi nâu mù mịt – lá vàng bay vỡ không gian
Chớp sấm lấp loé ì ầm
Xốc tung trời tịch lặng
Cô bé quê nín thở đợi nghe
Tiếng ào ào hối hả trên tầng không
Tim bùng vỡ hân hoan
Ðón cơn mưa từ trời xa ập tới
Ôi, mưa
Thành phố này, ngày nọ
Sững sờ con mắt ngó.
Sao chàng giống cơn giông làm vậy
Bắt đầu nghi lễ tình yêu chăng
Hay bài học nhập môn cho trái tim tập vẽ
Trong trí tưởng tinh khiết của nàng
Chân dung được phác thảo
Mỗi ngày một xúc động hơn
Cơn mưa bạo chúa kéo về cơn lũ
Cuốn phăng nét vẽ lấp lánh trên vùng
ký ức bí ẩn
trái tim trầm luân
Của sính lễ còn giữ được:
chiếc lá vàng gió cuốn giữa cơn giông
mừng tuổi
Tết đến rồi đó anh
Em mừng anh mười tháng tuổi trên trời
Hằng năm sau thời khắc giao thừa
Biên giới hoài niệm và mộng tưởng
Anh đã mừng tuổi em cõi sống.
Khi anh đi rồi em lại đếm tuổi anh trong khóc lặng
Nóc nhà anh bây giờ hoa nhật nguyệt đã trổ bừng
Thay em háo hức mạn đàm
Sân nhà anh nắng sương cấu tứ
Cho cỏ nẩy xanh
Từ chân dung bước ra cùng với thơ vô hình
Anh lặng lẽ dạo quanh
Rồi lững thững nhập bao la đi miết miết
Hãy nhớ đọc thơ em
Và thuộc giùm như khi còn ở trần gian
Nhé anh yêu.Em vẫn còn viết.Còn viết
Tết Quý Tỵ 2012
NTST