Nguyễn Thị Hậu sinh tại Hà Nội, quê ở An Giang, là tiến sĩ khảo cổ học, với tên ‘Hậu khảo cổ. Chị đã xuất bản 6 tập truyện ngắn, tản văn, tùy bút (Quay qua quay lại – tản văn, Ngắn và rất ngắn – truyện ngắn, Buổi trưa trong quán cà phê – tản văn, 101 truyện 100 chữ, Thế giới mạng và Tôi – tạp bút, và Những mảnh vỡ – truyện ngắn). Nét đặc biệt nhất của Nguyễn Thị Hậu là sự tinh tế trong cách nhìn cuộc sống thường nhật Chị cũng làm thơ và gọi đó là ‘mần thi’ -thơ chị cũng mang sự tinh tế của một phụ nữ điểm thêm nụ cười duyên. Sau đây Trang Thơ xin giới thiệu một vài bài đặc sắc của chị.

SAO KHUÊ

người đàn bà trong chiếc áo sơ mi đàn ông

Em cứ mặc đi
Nếu muốn
Người đàn bà trong chiếc áo sơ mi đàn ông
Chiếc áo rộng trên thân mình em
mảnh mai
mềm mại
Che giấu những ngại ngùng
Che giấu những đam mê
Che giấu cả những vụng về
Của người đàn bà
Ðã qua một thời say đắm

Em hãy mặc đi
Chiếc áo sơ mi đàn ông
Như một mảnh trời xanh
Phủ lên thân em
Dịu dàng
Nhói lòng anh
Ðôi chân trần hoang hoải

Người đàn bà trong chiếc áo sơ mi đàn ông
Em biết không
Vẻ khêu gợi của em.
Anh không muốn ngay cả em nhìn thấy

Hãy cứ bên ngoài mạnh mẽ
Bên ngoài cứng cỏi
Bên ngoài như chiếc áo sơ mi đàn ông
Màu xanh, thô dày.
Ðã sờn đôi chỗ
Chỉ để mình anh biết
Trong tấm áo kia
Em nhạy cảm dịu dàng
Em nồng nhiệt đắm say

Chỉ để mình anh biết
Em mong manh thế nào
Chỉ để mình anh
Biết
Gượng nhẹ
Em
Người đàn bà của anh
Trong chiếc áo sơ mi đàn ông

 

Xem thêm:   Ngu Yên

nét chữ

 

Anh và em chưa từng biết nét chữ của nhau
Từ khi quen ta chỉ trò chuyện bằng internet
Email nhắn nhe chat chit
Facebook sẻ chia bức xúc phản đối tán thành…
Những con chữ đều đặn, sạch sẽ, chỉn chu
Dù của anh hay em hay bất kỳ ai khác
Giống hệt nhau. Vì tất cả đều từ máy tính

Ðôi lúc em tự hỏi
Có khi nào ta mong muốn biết
Nét chữ người yêu thế nào?

Rồi một lần
Anh nhận được mấy-chữ-của-em
Những con chữ đàn bà ba phần mềm mại
Cứng cỏi bảy phần-đời-đơn-chiếc
Anh đã làm điều chưa từng khi nhìn trên máy tính
Gọi thầm tên em.

 

bay ngược

 

Vẫn chỉ là một chuyến bay đêm
một giờ bốn mươi lăm phút
thời gian như vô tận

Có tin nhắn nào đón
khi máy bay đáp xuống đường băng
mở điện thọai
Có dòng mess, có email nào chờ
ở nhà
khi laptop bật lên

Giữa không gian tràn ngập mess, email và tin nhắn
những lời bâng quơ
này em có nhớ…

Lặng lẽ như thế
ra đi rồi trở về
và ước ao
được một lần
bay ngược
Về phía mùa thu…

 

có bao giờ anh xưng tội về em

 

Mỗi khi đến nhà thờ với Chúa
Có bao giờ anh xưng tội về em?

Anh sẽ nói gì về người đàn bà
Với anh nàng là tất cả
Ý nghĩ, việc làm, phút giây riêng tư nhất
Dù chưa bao giờ nàng thuộc về anh.

Chúa nói gì khi anh thú nhận tình yêu
Ngài mỉm cười bao dung hay Ngài giận dữ
Ngài tha thứ rồi có khi nào bắt tội
Ðể nàng xa anh?

Từ “Ruồi Trâu” đến “Tiếng chim hót trong bụi mận gai”
Những ông Cha đã trọn đời dâng Chúa
Vẫn nặng nợ trần gian
                  với một người đàn bà
Huống chi anh
Người trần mắt thịt!

Dù anh xưng tội thế nào
Thì Chúa vẫn luôn tha thứ
“Tình yêu thì không có lỗi”
nên anh “tái phạm” nhiều lần.
Và em tò mò muốn biết
Chúa sẽ thế nào nếu anh xưng tội
Về một người đàn bà
                                không phải là em?

 

Xem thêm:   Thiên lý độc hành

tháng ba

 

Tháng Ba

Sài Gòn nắng gắt mưa rào

Hà Nội vào cơn lạnh nàng Bân

Tờ lịch sang trang

Hoa gạo cháy đỏ chiều thung lũng

Một người lơ đãng

Lạc đến cô đơn

 

Tháng ba

Bưởi ra hoa

Hương ẩm mùi phố cổ

Có người vội vã quay lưng

Giã từ ký ức