Tên thật Lê Thị Hoàng Mai. Sinh năm 1961. Đến định cư tại California Hoa Kỳ từ 1975.
Lê Thị Thấm Vân là tác giả của những cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Xứ Nắng, Âm Vọng, Mùi Của Riêng Ngân (đăng trên các websites, chưa in), Bóng Gẫy Của Thần Tích.
Truyện của LTTV táo bạo, chuyên khai thác về tình dục, có sức hấp dẫn với nhiều người. Ngoài ra LTTV còn làm thơ. Thơ của cô (thơ tình) đôi chỗ còn thoảng mùi dục tính nhưng gợi lên được ý thơ hồn thơ sáng đẹp, gây cảm xúc cho người đọc.
Sau đây xin đọc lại một vài bài thơ tiêu biểu của Lê Thị Thấm Vân.
SAO KHUÊ
mùa hè đang đi qua
cả tuần nay tôi như con ong
lặng lẽ kiên nhẫn sắp xếp những phiến đá
lát mặt đường
sao thật bằng phẳng
để ngày ngày tôi đi nhặt xác hoa, lá héo úa hay chỉ để đi qua…
khi cánh tay mỏi
tôi dừng, đứng chùi mồ hôi, cột lại tóc, nhìn bóng mình lung linh trong bóng nắng
thấy mùa hè đang đi qua
những lá sồi khô nằm phơi mình giữa nắng
gân máu phập phồng
tôi ước
len lén đi qua con đường để vào nhà của ai đó
lặng lẽ hoà nhập vào tâm tư của ai đó
của người đàn ông nhập cư bị tù oan không biết được ngày về
mặt trời toả nắng
nắng là tài sản chung
không thuộc về ai
thành phố tuổi thơ tôi thiếu thốn nhiều thứ nhưng không hề thiếu nắng
nắng quanh năm chan hoà
cùng những mùa hè rộn rã đi qua
tôi từng
đứng cùng ai đó
trên đỉnh đồi chói nắng
với thân thể nồng căng
gầm rú
trước khi mạch nguồn hoan lạc vỡ oà
vào những mùa hè nắng cháy da
rồi cũng đi qua
khi nãy
có chiếc lá rơi vào cõi thinh không
giờ nằm yên đâu đó trong vườn
nghĩ tới làn mi tôi khép lại lần cuối
cùng trong lúc
mùa hè vẫn tiếp tục đi qua
còn lại
rồi một ngày nào đó
em và anh sẽ phải rũ
lòng giã từ tất cả
ra
đi
cây sồi trăm năm ngoài
khung cửa sổ sẽ già nua, gãy đổ
căn phòng tràn ngập âm
thanh sóng sẽ bị phá, người ta
cất lên căn phòng mới khác
quán cà phê nắng đuổi
sẽ lần lượt đổi qua bao đời chủ
tiệm sách quen thuộc
sẽ chứa thêm tác giả mới, loại bớt tác giả cũ
chiếc xe đen-cao chở
em với tiếng đàn mê hoặc mark knopfler rồi cũng bị hỏng, quẳng vào một xó trong
thành phố
dấu
tích
còn
lại
là những bài thơ tình
em viết
cho
anh.
đợi chờ
tôi giấu thời gian vào trong tóc
tôi ủ mùi hương dưới làn da
tôi vỗ nhẹ tim tôi,
hãy khoan đập mạnh
đợi chàng đến
chàng sẽ đến
vào mùa đông năm nay.
sang mùa đông
có những buổi sáng
trời lạnh
anh không muốn ra khỏi giường
chỉ muốn tìm về
nơi chốn
đám cỏ non man dại
ướt mềm
thơm thơm
mùi da thịt của riêng em
để thấy cuộc đời còn đáng sống
và anh hiện hữu
chút vui trong quán cà phê đêm
trầm trầm trầm
tưng tửng tưng
nhịp nhàng theo đôi mí xếch
cùng cặp giò suôn bọc tất đen
mộng
tiếng cười rộn
tan
tôi liên tưởng tiếng mưa rơi trên mặt đất ngàn năm sau chắc vẫn thế
trời không nắng sao nàng đeo kiếng râm?
nhủ nàng, tôi muốn sống lại cảm xúc thằng bé mặc xà lỏn mê mải bắn bi lòi dái
hoặc được ngậm trong miệng ngụm hột é hay hột thị hột le hột trai hột thịt… bằng vài
câu thơ chớm vỡ giọng
tiếng cười rộn
tan
nàng nhắc tới người anh trai bản tính ưa đùa nhưng mau bực, và (hình như) không bao
giờ (biết) buồn, rồi nàng bẻ đôi mẩu bánh biscotti, phần phủ chocolate nàng giữ.