Nhiều mùa Valentine đã qua trong đời nhưng còn gợi nhớ. Đã hơn một lần, viết về tình yêu trong ngày Valentine, Nguyễn trích dẫn ca từ một bài hát của Phạm Duy: Thì xin hãy cho tình nhân sống thêm vài lần. Những mẩu chuyện sau đây nói lên điều nguyện ước đó.

Cách đây khá lâu, báo Dallas Morning News đăng một lá thư cảm động của một tài xế xe buýt ở Auburn, California,  gửi bà Abby -người phụ nữ nổi tiếng một thời từng giữ mục trò chuyện tâm tình với độc giả trên báo. Thư viết như sau:

“Thưa bà Abby,

“Người vợ xinh đẹp của tôi, mới 34 tuổi, từ giã cõi đời cách đây 8 tháng. Tôi thương nhớ nàng không nguôi. Trước lúc ra đi, nàng bày tỏ ý nguyện là muốn xác thân của mình được đem thiêu. Tôi đã tôn trọng và thực hiện ý nguyện sau cùng của nàng. Nàng cũng xin tôi đem tro tàn nhục thể của nàng rải trên mặt biển. Tôi sẽ làm y như thế vào mùa hè này.

Tro của xác thân nàng đựng trong một cái bình như bình hoa thật đẹp. Không biết sau khi đã đem rải tro trên mặt biển, liệu tôi có thể dùng cái bình ấy để cắm hoa không. Tôi muốn đồ vật này trở thành biểu tượng tưởng nhớ tình yêu của tôi và nàng, và trong bình sẽ luôn luôn có mười bông hồng đỏ rực rỡ.”

Đinh Trường Chinh 

Bà Abby đã trả lời như sau:

“Anh bạn tài xế xe buýt thân mến,

Xin anh nhận ở đây lời chia buồn thành thật của tôi về sự ra đi của người vợ của anh. Tôi đã đem điều anh thắc mắc đến hỏi một phụ nữ tuyệt vời tên là Lisa Carlson, hiện là giám đốc cơ quan tang lễ (Funeral Ethics Organization). Lisa khẳng quyết rằng việc anh dùng bình tro cốt của vợ để cắm hoa tưởng niệm là điều tuyệt vời.”

Xem thêm:   Tháng Ba chim bay về nhiều

Câu chuyện vừa kể trên thật cảm động và dễ thương, phải không các bạn? Ai nói tình yêu là không vĩnh cửu. Và sau đây là một câu chuyện tình yêu vĩnh cửu khác.

Một phụ nữ đang điều trị căn bệnh ung thư. Tuy luôn bị những cơn đau hành hạ nhưng chưa bao giờ người phụ nữ ấy quên trao cho chúng tôi những người săn sóc cô một nụ cười biết ơn sau những lần điều trị. Những khi chồng tới thăm, mắt cô rạng ngời hạnh phúc. Đó là một người đàn ông đẹp trai, lịch thiệp và cũng thân thiện như vợ mình. Tôi rất ngưỡng mộ chuyện tình của họ. Hằng ngày anh mang đến cho cô những bó hoa tươi thắm cùng nụ cười rạng rỡ, anh đến bên giường nắm lấy tay cô và trò chuyện cùng cô. Những lúc quá đau đớn, cô khóc và trở nên cáu gắt, anh ôm chặt cô vào lòng, an ủi khích lệ cho đến khi cơn đau dịu đi. Anh luôn bên cô mỗi khi cô cần, anh giúp cô uống từng ngụm nước và không quên vuốt nhẹ đôi chân mày của cô. Mỗi đêm, trước khi ra về anh luôn đóng cửa để hai người có những giây phút bên nhau. Khi anh đi, chúng tôi thấy cô ấy đã say ngủ mà trên môi vẫn phảng phất nét cười.

Nhưng rồi tới một đêm, mọi chuyện thay đổi. Bảng theo dõi kết quả cho thấy người vợ trẻ ấy sẽ không qua khỏi trước khi trời sáng. Mặc dù rất buồn nhưng tôi biết đó là cách tốt nhất cho cô ấy, từ nay cô sẽ không chịu những cơn đau hành hạ nữa.

Xem thêm:   Về lại Sài Gòn, em có tìm anh trên những hàng cây

Trong niềm xúc cảm dâng trào, tôi muốn đến phòng bệnh thăm cô. Khi tôi bước vào phòng, cô mở mắt nhìn tôi hé môi cười một cách yếu ớt, nhưng hơi thở của cô nghe thấy khó nhọc. Chồng cô ngồi bên cô mỉm cười nói: “Cho đến bây giờ món quà tuyệt vời nhất tôi dành cho cô ấy chính là một khúc ca”.

Nghe điều đó, tôi đã bật khóc. Đêm ấy, cô đã ra đi trong vòng tay người chồng yêu dấu. Tôi không biết làm gì hơn ngoài việc cố an ủi và chia sẻ nỗi đau này cùng chồng cô. Với khuôn mặt đẫm nước mắt, anh nghẹn ngào: “Xin hãy cho tôi ở bên cô ấy thêm một lúc”.

Bước ra khỏi phòng, đứng ở hành lang lau những giọt nước mắt, nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt, nhớ những cái ôm ghì chặt mà cô ấy dành cho chúng tôi… Tôi nhớ tất cả về cô ấy như một người bạn thân thiết, tôi cũng phần nào có thể cảm nhận được nỗi đau mà chồng cô đang chịu đựng. Bỗng nhiên từ trong phòng vọng ra một giọng hát trầm ấm mà tôi chưa từng được nghe. Không chỉ riêng tôi mà tất cả mọi người đều bị cuốn hút bởi giọng hát của anh khi anh cất lời hát bài ca Mắt Nâu – Beautiful brown eyes.

Nhớ lại ngày đầu khi em nhìn thấy gương mặt anh

nhớ lại ngày đầu khi anh cười với em

Xem thêm:   ‘Gone with the wind’ 85 năm gió vẫn thổi ...

và anh bước tới nói với em rằng

em là người anh đã gặp trong giấc mơ

ôi, chúng ta đã có nhiều âu lo dù ta cố che giấu

để cho đêm về. đêm của chúng ta thật đẹp

Rồi giai điệu khúc ca nhỏ dần, anh mở cửa gọi tôi đến, anh nhìn sâu vào mắt tôi, ôm choàng lấy tôi rồi nói: “Tôi đã hát bài này mỗi đêm cho cô ấy nghe kể từ ngày chúng tôi quen nhau. Mọi ngày tôi vẫn thường cố giữ cho giọng mình thật nhỏ để khỏi làm phiền bệnh nhân khác. Và tôi chắc rằng đêm nay trên thiên đường cô ấy cũng vẫn nghe tôi hát. Tôi xin lỗi đã quấy rầy mọi người. Tôi chỉ không biết sống ra sao khi thiếu vắng cô ấy, nhưng mỗi đêm tôi vẫn tiếp tục hát cho cô ấy. Chị có nghĩ rằng cô ấy nghe thấy tiếng tôi không?”.

Tôi khẽ gật đầu mà nước mắt vẫn tuôn. Anh ôm tôi một lần nữa, và cảm ơn tôi cùng tất cả mọi người. Đoạn anh quay đầu bước đi. Tôi lặng lẽ nhìn theo anh, thầm cầu nguyện cho cô ấy, cho anh và cho tôi một ngày nào đó cũng tìm được một tình yêu như thế.

Có những tình yêu đẹp và vĩnh cửu như thế. Nó đáng được khắc ghi trên những bờ đá ven biển. Và Tường Vi, còn nhớ không, dường như đã có lần em hứa với chàng là khi chàng ra đi, mỗi mùa hè em sẽ đến bên mồ và đặt lên đó một đóa hồng vàng. Còn đây đóa hồng vàng / Đưa người sang cõi khác. Lời hứa đó có còn không trên lớp sóng triều Laguna?

TN