Cây của đất và hoa của trời
Cây xanh là bạn của mặt đất, và cũng là bạn của người. Có khi người đã nhập vào cây và là một trong cõi đời phù hư này. Chẳng hạn như trong truyện ngắn Người Con Gái Trong Thung, Hải Miên đã viết rất [...]
Cây xanh là bạn của mặt đất, và cũng là bạn của người. Có khi người đã nhập vào cây và là một trong cõi đời phù hư này. Chẳng hạn như trong truyện ngắn Người Con Gái Trong Thung, Hải Miên đã viết rất [...]
Mùa thu… Chim thiên di, từng đàn từng đàn, sáng chiều bay qua bầu trời. Chắc chắn trong đời ít ra cũng có một lần bạn nhìn thấy những cánh chim -một đàn ngỗng trời chẳng hạn- bay về phương Nam. Về đâu khi gió [...]
Kìa, em mở cửa nhìn xem, những đứa trẻ nô đùa, hất tung đống lá vàng trên sân, chúng vui sướng biết bao! Đôi khi Nguyễn tôi tự nhủ làm sao cho cuộc sống có thêm nhiều niềm vui và bớt đi điều sầu muộn. [...]
Tết Trung Thu rước đèn đi chơi / Em rước đèn đi khắp phố phường Lòng vui sướng với đèn trong tay / Em múa ca trong ánh trăng rằm Đèn ông sao với đèn cá chép Đèn thiên nga với đèn bướm bướm / [...]
Những hồi ức thời nhỏ thường là trong sáng. Và thường là đẹp. Bởi lúc đó hồn ta còn như tấm gương, và ta tiếp nhận mọi chuyện với vẻ trung thực, từ bóng nắng, màu sương cho tới những hẹn hò, gặp gỡ. Cho [...]
Sáng nay, bầu trời Garland trong và cao. Một vài dải mây trắng bay như không bay. Nắng chảy trên những ngọn đồi xa. Nắng chảy trên những mái nhà và những con phố nhỏ ở Firewheel. Chợt nhớ tới một ngõ nắng nào đó [...]
Bạn có bao giờ một mình ra ngồi ở công viên. Xin hãy đọc đoạn văn sau đây và cùng chia sẻ nhé. “Ngày lập đông. Trời lạnh suốt từ đêm qua đến sáng sớm hôm nay; mãi đến trưa mới có nắng ấm dìu [...]
Tháng Bảy mưa ngâu… Xin hỏi: chúng ta có còn tiếc thương cho vợ chồng Ngâu nữa không? Câu trả lời e rằng không. Mà tim ta chỉ cùng nhịp đập với Tố Như trong Chiêu Hồn Ca tức Văn Tế Thập Loại Chúng Sinh. [...]
Một tối mùa đông năm 2014, anh em Trẻ mở họp mặt bạn bè ở Saigon Block. Có Trần Trung Đạo, Trần Vũ & Thanh Mai… và nhiều bạn khác. Hình như có cả Nguyễn Xuân Phước nữa (hồi đó Phước vẫn còn ở với [...]
Bạn hiền thơ ấu ơi, Nhớ không, thời thơ dại ấy, không có điện thoại nhà và cellphone như bây giờ, chúng ta nói chuyện với nhau bằng “điện thoại ống bơ”. Ôi, thô sơ là thế, mà cũng vui đáo để. Và rồi, tới [...]