Bobby ngồi ở sân sau đầy tuyết, người lạnh cóng. Cậu đã ngồi như vậy cả giờ đồng hồ rồi. Và mặc dù đã cố gắng hết sức cậu vẫn không nghĩ ra được là cậu sẽ tặng mẹ món quà gì nhân dịp Giáng sinh.

Kể từ lúc bố mất, gia đình cậu gặp khó khăn. Mẹ làm việc ca đêm trong một bệnh viện nhưng đồng lương ít ỏi của bà cũng đủ để chi tiêu tiện tặn. Bây giờ đã là đêm Giáng sinh. Quệt giọt nước mắt trên mặt, Bobby bắt đầu đi vào dãy phố có nhiều cửa hàng. Mọi thứ quá đẹp nhưng rõ ràng quá tầm tay của cậu.

Cậu chợt thấy một tiệm bán hoa. Khi người chủ tiệm bán hoa hỏi có thể giúp được gì cho cậu, Bobby rụt rè đưa ông ta một đồng dime, hỏi rằng có thể mua được một bông hoa tặng mẹ không. Ông ta nhìn cậu bé và đồng mười xu một lúc rồi nói: “Cháu hãy chờ ở đây”.

Bobby ngồi chờ, bắt đầu thấy lẻ loi và sợ hãi. Bỗng nhiên ông chủ tiệm tiến lại gần quầy và trước mặt Bobby là một bó 12 bông hồng to, rực rỡ được buộc bằng một nơ bạc.

– Mười xu của cậu đấy, cậu bé!

Và ông chủ tiệm nói tiếp:

– Bác tình cờ mua được hoa hồng bán giảm giá 10 xu một chục, cháu có muốn lấy chúng không?

Xem thêm:   Dòng chữ trên tường

Khi người chủ tiệm đặt cái hộp vào tay cậu, Bobby biết đó là sự thật. Ông chủ tiễn Bobby ra cửa và nói: “Chúc Giáng sinh vui vẻ, con trai!”.

Khi quay vào trong cửa hàng, vợ ông hỏi: “Anh vừa nói chuyện với ai vậy? Mà những bông hồng anh vừa mới sửa sang lại đâu rồi?”.

Ông nói: “Ðiều kỳ lạ đã xảy ra với anh sáng nay. Khi đang mở tiệm, anh nghe một giọng nói mơ hồ bảo anh hãy chuẩn bị chục bông hồng đẹp nhất để làm món quà đặc biệt. Và chỉ cách đây vài phút, một cậu bé đến tiệm để mua một bông hoa làm quà Giáng sinh tặng mẹ chỉ với 1 hào. Khi nhìn thấy cậu bé, anh bắt gặp hình ảnh mình của nhiều năm về trước – một cậu bé nghèo không có gì để tặng mẹ cả. Một người đàn ông không quen biết đã cho anh 10 đôla để mua quà Noel cho mẹ. Khi gặp cậu bé tối nay, anh hiểu ra giọng nói lúc ban sáng là của ai…”

Thắm Nguyễn

NS (theo Chicken Soup For The Soul)