Một chàng trai mới tốt nghiệp Đại học với thành tích xuất sắc đã phải đối mặt với cuộc phỏng vấn tuyển dụng quan trọng để giành vị trí quản lý trong một công ty lớn.

Anh ta vượt qua mọi vòng phỏng vấn, và cuối cùng, ông Giám đốc quyết định tự phỏng vấn anh.

Ông Giám đốc phát hiện ra rằng chàng trai này đã xuất sắc trong học tập suốt quãng đời của mình. Ông hỏi: “Anh có từng nhận học bổng không?”

Chàng trai trả lời: “Cha tôi mất từ khi tôi còn nhỏ, học bổng mỗi năm của tôi được cấp bởi Mẹ, bà đã gánh vác toàn bộ tài chính của gia đình.”

Ông Giám đốc tiếp tục: “Mẹ anh làm công việc gì?”

Chàng trai trả lời: “Mẹ tôi làm nghề giặt ủi.”

Ông Giám đốc đề xuất: “Hãy cho tôi xem bàn tay của anh.”

Chàng trai trẻ đưa đôi bàn tay gân guốc ra. Ông Giám đốc hỏi: “Anh có giúp đỡ mẹ giặt ủi bao giờ chưa?”

Chàng trai trả lời: “Trước khi ra trường thì chưa bao giờ. Mẹ tôi muốn tôi học và đọc sách. Bên cạnh đó, mẹ có thể làm nhanh hơn tôi…. Nhưng sau khi tốt nghiệp, tôi luôn giúp bà những việc nặng, mong gánh vác phụ bà một chút việc nhà.”

Ông Giám đốc hỏi: “Anh đã học được gì từ việc ở nhà của mình?”

Chàng trai trả lời trong nước mắt: “Tôi từng khóc khi cầm đôi bàn tay của mẹ mình, đôi bàn tay đẹp nhưng chứa đựng vết sẹo và chai sạn. Bà đã rất vất vả vì tôi … Tôi hiểu sự quan trọng của tình cảm gia đình.”

Xem thêm:   Nghề vú em xưa và nay

Ông Giám đốc nói: “Đó là những gì tôi cần ở một quản lý. Chúc mừng, anh đã được chọn. Hy vọng tinh thần đoàn kết và cảm giác gia đình trong anh giúp công ty phát triển mạnh mẽ.”

Bảo Huân