Cung Trầm Tưởng vừa mới từ giã bạn bè và cuộc đời. Ông ra đi ngày 9 tháng 10. 2022 tại Minnesota, thọ 90 tuổi, để lại những thi tập nổi tiếng như Tình Ca, Lục Bát Cung Trầm Tưởng, Một Hành Trình Thơ…
Trong đó Tình Ca được xem là một sáng tạo mới mẻ với 13 bài thơ của Cung Trầm Tưởng, 6 bài được nhạc sĩ Phạm Duy soạn thành ca khúc; với bìa, phụ bản rực rỡ, mới lạ của họa sĩ Ngy Cao Uyên (cũng về từ Pháp, như Cung Trầm Tưởng) đã là một xuất hiện “lộng lẫy” như khi lục bát Cung Trầm Tưởng xuất hiện trên tạp chí Sáng Tạo vậy. Và Cung Trầm Tưởng được xem như là người làm mới thơ lục bát sau thời tiền chiến bằng cách cho nó một dáng vẻ khác, với ý niệm siêu hình hiện đại, cụ thể là những thi ảnh, thi ngữ đầy ắp chất hiện sinh thời thượng.
Sau đây, Trang Thơ xin trích đăng một vài bài đặc sắc của Cung Trầm Tưởng xem như tưởng niệm một nhà thơ sáng giá vừa ra đi.
SAO KHUÊ
mùa thu paris
Mùa thu Paris
Trời buốt ra đi
Hẹn em quán nhỏ
Rưng rưng rượu đỏ tràn ly
Mùa thu đêm mưa
Phố cũ hè xưa
Công trường lá đổ
Ngóng em kiên khổ phút, giờ
Mùa thu âm thầm
Bên vườn Lục-Xâm
Ngồi quen ghế đá
Không em buốt giá từ tâm
Mùa thu nơi đâu ?
Người em mắt nâu
Tóc vàng sợi nhỏ
Mong em chín đỏ trái sầu
Mùa thu Paris
Tràn dâng đôi mi
Người em gác trọ
Sang anh, gót nhỏ thầm thì
Mùa thu không lời
Son nhạt đôi môi
Em buồn trở lại
Hờn quên, hối cải cuộc đời
Mùa thu! mùa thu
Mây trời âm u
Yêu người độ lượng
Trong em tâm tưởng, giam tù
Mùa thu !… Trời ơi ! Tình thu !
kiếp sau
bù em một tháng trời gần
đơm hoa kết mộng cũng ngần ấy thôi
bù em góp núi chung đồi
thiêu nương đốt lá cũng rồi hoang sơ.
bù em xuôi có ngàn thơ
vẫn nghe trắc trở bên bờ sông thương
quên thôi, bông sẽ phai hường
mà xưa tiếng gọi nghe dường thiênthu
non sông bóng mẹ sầu u
mòn trong ngưỡng cửa, chiều lu mái sầu.
thôi em xanh mắt bồ câu,
vàng tơ sợi nhỏ xin hầu kiếp sau…
đêm sinh nhật
mưa rơi đêm lạnh Sài Gòn
mưa hay trời khóc đêm tròn tuổi tôi?
mưa hay trời cũng thế thôi
đời nay biển lạnh, mai bồi đất hoang.
hồn tu kín xứ đa mang
chóng hao tâm thể, sớm vàng lượng xuân
niềm tin tay trắng cơ bần
cuối hoàng hôn lịm bóng thần tượng xưa.
đêm nay trời khóc trời mưa
gió lùa ẩm đục, trời đưa thu về
mưa hay trời khóc ủ ê?
cổ cao áo kín đi về buồn tôi
chưa bao giờ buồn thế
Lên xe tiễn em đi
chưa bao giờ buồn thế
trời mùa đông Paris
suốt đời làm chia ly
Tiễn em về xứ mẹ
anh nói bằng tiếng hôn
không còn gì lâu hơn
một trăm ngày xa cách
Ga Lyon đèn vàng
tuyết rơi buồn mênh mang
cầm tay em muốn khóc
nói chi cũng muộn màng
Hôn nhau phút này rồi
chia tay nhau tức khắc
khóc đi em, khóc đi em
hỡi người yêu xóm học
để sương thấm bờ đêm
đường anh đi tràn ngập lệ buồn em…
Ôi đêm nay
chưa bao giờ buồn thế
trời mùa đông Paris
suốt đời làm chia ly
Tàu em đi tuyết phủ
toa anh lạnh gió đầy
làm sao anh không rét
cho ấm mộng đêm nay
và mơ ngon trên khắp nẻo đường rầy!
Trời em mơ có sao
mình anh đêm ở lại
trời mùa đông Paris
không bao giờ có sao
trời mùa đông Paris
chưa bao giờ buồn thế!
CTT
*Nguồn: Trang nhà Nguyễn Thanh Châu