Hôm nay Trang Thơ xin giới thiệu với các bạn thơ của 3 nhà thơ nữ. Lưu Na, Trân Sa, và Lê Thị Thấm Vân. Trong số này, Lưu Na trẻ hơn cả lại ít làm thơ, chỉ viết truyện, tản văn và ký văn học, nhưng bài thơ trích dẫn ở đây thật hay và đặc sắc. Trân Sa thì nổi tiếng đã lâu và từng xuất bản Điểm Tâm Cho Người Tình và Thơ Trân Sa. LTThấm Vân chuyên viết truyện, thỉnh thoảng mới làm thơ nhưng thơ rất bạo với cảm xúc dục tính. SAO KHUÊ
tháng chín
Tháng chín rồi em
đốt cho anh điếu thuốc
Anh muốn hong vài chiếc lá
Ðể nghe tiếng lạt sạt trên nền xi măng
Ðể tìm hình ảnh chính mình
trong chiếc lá mộc lan nâu đậm ánh lên trong nắng
Tháng chín
em nhớ đừng buộc tóc
Nhớ mua ly cà phê không đường để gió quyến hương
Ngồi xuống đây với anh
em nhỏ
Trời mới hiu hiu không cần áo tay dài
đợi, để anh tìm chút hương cà phê phai
trên cánh tay khét nắng
Tháng chín
rồi sẽ tháng mười tháng mười một tháng mười hai
nhưng em sẽ không trắng ra đâu
em vẫn sẽ nâu nâu như màu lá úa
Khi bóng núi đổ dày trên nền tuyết trắng
chiếc lá nâu em sẽ rực rỡ một mình
Vậy không thích sao em
Lá vàng cả khối
Có đứa nào giòn bằng em
thơm bằng em
và …tội nghiệp như em
Em nhỏ
Ðốt cho anh điếu thuốc
Khói nào mà chẳng là khói
phải không em?
Ðốt cho anh điếu thuốc
để thèm môi em ngực em
để không biết làm sao chết thêm vài lần nữa
em nhỏ
em đừng tin câu thơ
“và dấu giày mai sẽ lá sương che”
Vì ở chỗ này
không có gì che được nụ cười em
Ừ, em nhỏ, anh biết
Tim anh đã ruỗng
xuyên bóng nắng vẫn muôn vàn hạt bụi
Anh đã khác
Mảnh hồn xưa đã khác
Một bước đời đã quá đã trôi xa
Nhưng núi vẫn thắm
lá vẫn hớn hở thay màu
gió vẫn dạt dào đùa ngọn
thì vẫn đốt cho anh điếu thuốc nghe em
Tháng chín
Nhớ
Buồn
LN – 09112012
thời gian
Sóng đã xóa
những dấu chân trên bờ biển
con dã tràng
chạy khuất bãi im
bão cát lấp mù
những gì thoáng hiện
sa mạc lặng thinh
nhân chứng không lời
Vườn tuổi nhỏ
trái ổi vàng
chim rỉa khoét
trên đường gió
chim ngậm hạt bay biền biệt
cây ổi già
ngủ mộng trái xanh
Thời gian đi và đi thật nhanh
sợi tóc ai
tiếng thở dài nuối tiếc.
TS
mùa hè đang đi qua
cả tuần nay tôi như con ong
lặng lẽ kiên nhẫn sắp xếp những phiến đá
lát mặt đường
sao thật bằng phẳng
để ngày ngày tôi đi nhặt xác hoa, lá héo úa hay chỉ để đi qua…
khi cánh tay mỏi
tôi dừng, đứng chùi mồ hôi, cột lại tóc, nhìn bóng mình lung linh trong bóng nắng
thấy mùa hè đang đi qua
những lá sồi khô nằm phơi mình giữa nắng
…
mặt trời toả nắng
nắng là tài sản chung
không của riêng ai
thành phố tuổi thơ tôi thiếu thốn nhiều thứ nhưng không hề thiếu nắng
nắng quanh năm chan hoà
cùng những mùa hè rộn rã đi qua
tôi từng
đứng cùng ai đó
trên đỉnh đồi chói nắng
với thân thể nồng căng
gầm rú
trước khi mạch nguồn hoan lạc vỡ oà
vào những mùa hè nắng cháy da
rồi cũng đi qua
khi nãy
có chiếc lá rơi vào cõi thinh không
giờ nằm yên đâu đó trong vườn
nghĩ tới làn mi tôi khép lại lần cuối
cùng trong lúc
mùa hè vẫn tiếp tục đi qua
LTTV