Âm nhạc đưa tôi đi xa tới một thế giới yên bình và trong sáng, nơi không có hận thù, cái chết và bụi đất.

Trên là lời của một người cựu chiến binh từ chiến trường Iraq ngày nào.

Vâng, quả thực âm nhạc có mãnh lực kỳ diệu như thế. Cho nên ngày xưa trong quân đội ta, ở cả những doanh trại, tiền đồn xa vắng, luôn luôn có tiếng đàn tiếng nhạc -phát ra hoặc từ một máy radio transistor, hoặc cây đàn thùng tróc lở với những người lính vây quanh. Có khi nó từ cây đàn guitar phím lõm với khúc Dạ Cổ Hoài Lang, hoặc Trăng Thu Dạ Khúc. Những âm thanh đó trong khoảnh khắc đưa người lính trở lại quê nhà. Và ngay trong những trại tù của Cộng Sản, âm nhạc – và cả thi ca, lạ lùng thay – cũng đã đem đến cho anh em nhiều an ủi, khích lệ. Có trường hợp một cây đàn thùng tự chế đã giúp vui cho anh em trong những đêm đông hoặc những buổi chiều tà hoang vắng.

Nhận thấy sự cần thiết của âm nhạc trong đời quân ngũ, một cựu chiến binh của chiến tranh Việt Nam đã nghĩ ra việc mở một chiến dịch tặng đàn cho các chiến sĩ miền xa. Và từ nơi chiến địa đã vang lên tiếng đàn tiếng hát…

Chiến dịch Nốt Nhạc Vui bắt đầu bằng một cây đàn guitar được gửi làm quà sinh nhật. nguồn MPR News  

Cách đây chừng 4 năm, một anh lính ở chiến trường Iraq một hôm bỗng nhận được món quà sinh nhật gia đình gởi đến – một cây đàn guitar. Đây quả là niềm vui tuyệt vời, điều người lính này chưa bao giờ nghĩ tới. Tin tức lan đi, các bạn anh bắt đầu yêu cầu gởi đàn ra vùng chiến trận.

Xem thêm:   Ký ức về Sarah

Anh lính có diễm phúc nói trên là con trai riêng của vợ Steve Baker. Steve nguyên là cựu chiến binh của chiến trường Việt Nam. Cả hai vợ chồng Steve và Barb đều là nhạc sĩ kỳ cựu, họ tin rằng âm nhạc có khả năng đem đến cho lòng người sự an ủi và phấn khởi. Hai vợ chống sống trong một mobil home, lái chiếc jeep cũ đã 147,000 miles, và lúc này đang điều hành một  tiệm bán nhạc cụ ở vùng quê Minnesota với số vốn ít ỏi, đôi khi thiếu hụt. Tuy nhiên gia đình Bakers nuôi ước nguyện làm sao cho mỗi quân nhân đều được tặng một cây đàn khi họ có lời yêu cầu tiệm đàn của ông bà. “Âm nhạc sẽ đưa hồn ta trở về lại quê nhà chỉ trong vòng một phút,” Steve tâm sự.

Cả hai ông bà Baker, không ai biết tới việc gây quỹ là gì. Nhưng cùng với bạn hữu, trong năm 2005, họ tổ chức một cuộc bán đấu giá thầm lặng ở liên đoàn chiến binh Mỹ tại địa phương. Số tiền thu được là 900 đô la. “Mình giàu rồi!” Steve reo lên. Một nhà phân phối đàn dành cho Steve một giá đặc biệt, và thế là chỉ mấy hôm sau Steve đã có thể gởi đi 22 cây đàn cho những người lính.

Steve và Barb Baker cho biết họ rất xúc động trước những câu chuyện mà họ nghe được từ những người lính ở Iraq. Ảnh MPR/Dan Gunderson

Họ đặt tên cho nỗ lực của họ là Chiến Dịch Nốt Nhạc Vui, và trong những tháng tiếp theo đó,  Steve và Barb đã đóng thùng và gởi đi một số những cây đàn banjos, mandolins, kèn trumpets, clarinets, harmonicas và nhiều nhạc cụ khác. Một người ở Iowa, hưởng ứng lời kêu gọi của Steve và Barb, gởi tặng 5 cây violin. Một cầm thủ guitar thuận tay trái, gởi 4 cây guitar cho những người cũng đàn tay trái như ông. Một đôi vợ chồng đã về hưu ở Florida gởi một tấm check 2,000 đô la để đóng góp vào quỹ Nốt Nhạc Vui.

Xem thêm:   Viết thư cho mẹ

Barb đã bỏ việc làm bán thời gian của bà và dành hết thời gian cho công cuộc tặng đàn cho các chiến sĩ. Bà nói: “Chúng tôi cảm thấy đây là sứ mạng của cuộc đời chúng tôi.” Bà cũng cho biết, tiền bạc không là điều quan trọng đối với gia đình bà. Dầu sao đi nữa thì không ai có thể chết đói được và tiền bill gia đình bà cũng nhẹ thôi, dễ để thanh toán.

Kết quả là phòng trong của tiệm đàn Fergus Music của nhà Bakers chất đầy những thùng, hộp và chất xốp. Trong computer còn lưu giữ danh sách của 300 quân nhân chờ đợi để được tặng đàn. “Tôi vui lòng gởi tặng tất cả những gì tôi có được,” Steve nói.  Khi nhà nguyện ở một căn cứ trong vùng Fallujah cần một số chũm chọe, Steve liền lấy ngay 4 cái, trị giá 400 đô la, đang trưng bày trong tiệm để gởi tặng.

Andi and the Taji Flies là một ban nhạc được thành lập với các nhạc cụ do Nốt Nhạc Vui cung cấp. Ảnh do ban nhạc cung cấp

Giáng Sinh về, gia đình Bakers đã đóng thùng gởi đi 48 cây guitar, dùi trống, kèn harmonicas và dây đàn. Những thứ này đã đến chiến trường Iraq trước lễ Giáng Sinh 3 ngày. Trung sĩ Louis Karsina, thuộc bộ tham mưu của một căn cứ tiếp liệu thủy quân lục chiến trấn đóng ở trại Taqaddum, lãnh nhiệm vụ phân phối các nhạc cụ. Ông nói: “Trước đây, bạn sẽ thấy những anh chàng ôm máy nghe nhạc iPods, chìm đắm trong âm thanh và xa lánh hết mọi người. Bây giờ, khi đã có những cây guitar, họ tụm lại với nhau, bốn năm chàng chơi guitar còn hàng chục những chàng khác thì vỗ tay, cười và hát.”

Xem thêm:   Cô bé hái sen

Trong 3 năm, tổ chức Nốt Nhạc Vui đã gởi đi khoảng gần 630 nhạc cụ để tặng các binh sĩ Hoa Kỳ trên khắp thế giới. Hàng đống thư cảm ơn của binh sĩ các nơi gởi về là một khích lệ lớn lao. Trong mùa lễ Giáng Sinh, tổ chức Nốt Nhạc Vui còn định gởi những chiếc mũ của ông già Noel, đồ trang trí, CD nhạc và những bản nhạc rời kèm theo các nhạc cụ.

Trung sĩ Timothy Hall, thuộc Sư Đoàn 3 Bộ Binh, phát biểu như thế này: “Âm nhạc đưa tôi đi xa tới một thế giới yên bình và trong sáng, nơi không có hận thù, cái chết và bụi đất.” Đây quả thật là điều kỳ diệu trong chiến tranh.

NS – theo Reader’s Digest