Hút “tài mà”, hút “cỏ”, hút “cần” là ngôn từ mà nhiều người ám chỉ một thú chơi nguy hiểm. Đó là sử dụng một loại ma túy tổng hợp dạng sợi. Sự kích thích, gây ảo giác do “tài mà” mang lại, một bộ phận giới trẻ ở Sài Gòn nói riêng, Việt Nam nói chung, đang xem nó như một chất xúc tác trong các cuộc chơi của mình. Để sau đó là sự mất kiểm soát hoàn toàn về hành vi lẫn nhận thức.

Chơi “tài mà” thích hơn so với chơi heroine!. Ảnh do tác giả cung cấp    

Tôi có đứa cháu gọi bằng cậu tên Khánh, nhà ở Thủ Ðức. Năm nay mới 27 tuổi nhưng Khánh đang là chủ một đường dây lô đề khá quy mô, làm ăn rất được. Do chưa vợ, tiền bạc luôn rủng rỉnh, Khánh kết thân với khá nhiều dân chơi đều là con nhà giàu. Một lần, Khánh rủ tôi cùng “thị phạm” một cuộc chơi của nhóm cậu ta.

Nhóm 9 người, gồm 6 trai, 3 gái (không kể tôi) bữa đó cùng làm cuộc picnic qua đêm tại khu du lịch suối nước nóng Bình Châu (Bà Rịa – Vũng Tàu). Chiều tối ấy, cả nhóm chơi trò lửa trại, thuê hai chiếc lều dã chiến sinh hoạt ở một điểm khá vắng vẻ gần hồ Tràm. Ðang lúc bày biện các thứ ra ăn tối, Khánh nháy nháy mắt với Kiệt “đen” (một thành viên trong nhóm). Kiệt “đen” gật đầu, đứng lên vào trong lều, chốc sau quay ra cùng túi ni-lông đựng chiếc hộp nhỏ hình chữ nhật làm bằng thiếc. Bên trong chiếc hộp là một mớ lá, búp khô của loại cây gì đó mà sau này theo lời Khánh, tôi mới biết đấy là “tài mà” (hay tên gọi khác là cỏ K).

Tiếp theo, Kiệt “đen” móc ra thêm một cuộn giấy nhỏ màu trắng bên ngoài ghi nhãn hiệu “OCB”. Cậu trai bắt đầu nhồi, vấn một ít lá, búp khô vào giấy. Nhìn sơ qua nó không khác những điếu thuốc lá thông thường, chỉ có điều hơi to và thô kệch hơn. Quẹt gaz được bật lên, Kiệt “đen” rít một hơi dài rồi ngửa cổ nhả làn khói trắng đục nhờ nhờ. Ðiếu thuốc sau đó được chuyển lần lượt cho Khánh và mấy bạn trai khác trong nhóm. Sau khi đứa con trai cuối cùng rít hai hơi thuốc, nó đưa cho một bạn gái trong nhóm có biệt danh Hồng “mi-nhon”. Ban đầu cô gái xua tay, nói: “Tụi này không hút đâu nha!” nhưng mấy đứa kia cứ thi nhau nài ép “dân chơi mà sợ…mưa rơi con mẹ gì!”. Cuối cùng, cô gái cũng đưa điếu thuốc lên môi bập. Không chỉ vậy, hai đứa con gái còn lại cũng đón lấy điếu thuốc rồi hút, chừng như không muốn “thua chị kém em”.

Xem thêm:   mê tín dị đoan

Quan sát một lúc tôi thấy, sau mỗi lần rít thuốc xong, các thành viên trong nhóm nói với nhau những câu chữ vô nghĩa, không đầu không đuôi, rồi cả bọn cùng phá lên cười sằng sặc. Chỉ hơn 5 phút, điếu thuốc được cả nhóm hút hết. Lúc nầy nhìn kỹ thấy mắt đứa nào cũng đỏ hoe, lờ đờ như lạc thần, giọng nói cũng “nhão” hẳn đi. Rồi không ai bảo ai, cả 9 đứa đều tự bật điện thoại di động nghe nhạc từ youtube, mỗi đứa một bài khác nhau. Khánh thì vớ lấy thùng bia lon, phân phát cho mỗi đứa một lon, cùng bật nắp bia, nốc ừng ực…

Những kẻ mê “tài mà” thường lập băng nhóm để cùng chơi

Chẳng ai rõ “tài mà” xuất hiện lần đầu tiên khi nào. Nhưng thực tế cho thấy, cùng với các loại ma túy “đá”, “thuốc lắc”, “ke”, “heroine”… “tài mà” (cỏ K) đang có sức hút khá mãnh liệt một thành phần giới trẻ (thậm chí rất trẻ, vì tôi biết có những em chỉ khoảng 14-15 tuổi đã sẵn sàng “chơi” món này).

Theo lời Khánh, hiện thị trường Việt Nam có hai loại “tài mà” gồm “indica” và “sativa”. Riêng “indica” có mùi thơm rất đặc biệt nên được dân chơi thích hơn. Hỏi mua ở đâu và bao nhiêu tiền, Khánh đáp: “Bán đầy trên mạng đó cậu. Bọn cháu mua hồi tuần trước giá gần 2 triệu đồng một “hoa” (tức 100 gam). Một “hoa” này có thể đáp ứng nhu cầu cho nhóm bọn cháu chừng 5-6 lần! Xài cái này ngộ lắm! Cứ phê vào là mình có cảm giác lâng lâng quên hết sự đời. Nếu vô sàn nhảy mà dùng loại này cũng lắc, cũng nhảy điên cuồng chả thua gì chơi “đá” hay “hồng phiến”. Một điều nữa cũng “bật mí” luôn cho cậu biết: xài “tài mà”, sinh lý mình mạnh lên, như… cọp vậy. Có khi “quần nhau với địch” hơn tiếng đồng hồ cũng chả “xi-nhê”! Chốc nữa cậu cứ… rình xem!” (?)

Tài mà

Theo tìm hiểu của chúng tôi, “tài mà” nghe đâu xuất xứ từ Canada hay Ấn Ðộ gì đó (?), du nhập vào Việt Nam từ ít nhất 5 năm nay. Ở Việt Nam, “tài mà” hiện diện ở mọi nơi, trong những quán trà sữa vỉa hè, điểm karaoke, quán billard, bar, vũ trường, nhà nghỉ… Vẫn theo lời  Khánh, dân chơi mua “tài mà” rất dễ, bằng cách vào mạng xã hội với các từ khóa như “mua bán tài mà”, “cỏ K” hoặc “mua bán cần sa” là có thể tìm ra ngay không ít trang chuyên buôn bán loại hàng “cấm” này với những lời chào mời “hàng xách tay chính hiệu”, “đảm bảo chơi là phê”, “tăng cường sinh lực”…

Xem thêm:   Mua phi cơ riêng

Chúng tôi đã thử làm như vậy và liên lạc được với một đầu mối chuyên cung cấp “tài mà” tại khu vực quận 2 (Sài Gòn). Sau khi gọi đến số điện thoại 0984899… tới 4 lần (3 lần trước điện thoại đổ chuông nhưng không ai nhấc máy), một người đàn ông nói giọng Bắc, ngập ngừng lên tiếng: “Anh mua loại “cỏ K” 1.2 triệu đồng /lạng hay loại đặc biệt 2.2 triệu đồng/lạng? Nếu mua số lượng nhiều, giá càng giảm. Anh cứ để lại tên, số điện thoại và địa chỉ nhà, chúng tôi sẽ cho người ship tận nơi. Tôi đang ở Nghệ An, nếu anh ở Sài Gòn chờ khoảng 2-3 hôm là có hàng. Bên ngoài gói hàng chúng tôi sẽ ghi “Toa thuốc nam” nhằm tránh nguy hiểm cho hai bên. Khi nhận hàng, anh có thể kiểm tra lại xong mới phải trả tiền”.

Không ít bạn chơi “tài mà” có tuổi đời còn rất trẻ

Trong khi ấy, một bác sĩ mà chúng tôi quen biết tại Trung tâm bệnh nhiệt đới Sài Gòn cho biết: “Tài mà tác dụng giống như cần sa nhưng gây nghiện, gây hại mạnh hơn gấp nhiều lần. Trong “tài mà” có chất THC (Tetra Hydro Cannabinol) là yếu tố gây cho người dùng cảm giác “phê”, nghĩa là làm biến đổi tâm trạng người dùng. Khi hút, chất THC nhanh chóng qua phổi vào máu, sau đó theo máu đi lên não. Cảm giác này diễn ra sau vài phút và có thể kéo dài đến hơn 5 giờ”.

Xem thêm:   Lừa đảo online

Một khi nhắc về “tài mà” nói riêng cũng như các loại ma túy khác nói chung, hẳn ai trong chúng ta cũng có lúc chứng kiến những hình ảnh quái gở do nghiện nó. Ðó là những cô cậu trước đây vốn giỏi giang, hiền lành, thật thà bỗng chốc trở nên ngây dại với những hành động bất thường kiểu như leo mái nhà, leo cột điện, thậm chí tự lấy dao kéo xiên rạch da thịt mình đến đổ máu mà bản thân họ lúc ấy cũng không nhận biết được chuyện gì!

NS