“Cô-Vy vừa chớm gót Xuân, gạo cơm mắm muối ta khuân về nhà”. Nghe biểu con vi-rút corona vừa chớm ho tại Mỹ, tuần qua phe ta đổ xô vô chợ ta, chợ tây leo trèo, xô đẩy, húng hẩy để mua cho được vô số gạo, mì, nước mắm… về tích trữ, đủ ăn vài năm, thể hiện đúng tinh thần “chưa chết đã sợ hết (phần)”. Hơi ốt dột như vợ thằng Một. Ốt dột kiểu như một hành khách xe điện tại New York. Vừa ngồi xuống ghế đã vội móc túi lấy vài bao ketchup xịt quanh ghế mình ngồi để khỏi ai đến gần. Cô-Vy thấy cũng cười (nhẹ) thôi chớ biết nói gì giờ.
Phòng bịnh
Chia sẻ
Tiêu chuẩn
Trong khi ngồi trông chờ đón bạn, Danh mở đài Việt nghe, giọng người xướng ngôn viên êm ái “... nếu làn da hồng hào, [...]
Ngọng
Một đứa bé theo bố về Việt Nam. Gặp ngày lễ gì đó, nó trông thấy một ông cầm loa quát rất to: - Các [...]
Nguyên tắc
Một người lái xe xuyên bang dừng ở một quán bar ven đường. Anh ta gọi một ly bia lạnh. Bồi bàn bảo $10. Sau [...]
Đôi bạn
Mùa hè 72 Sàigòn mê mệt với phim Été 42 trên nền nhạc “The Summer Knows” của Michel Legrand. Tôi trong số các thiếu nhi [...]
“Gái gọi” trên mạng
Hầu như ngày nào Thu Nga cũng vào các trang webchat để tìm “hàng”. Cô trưng luôn số điện thoại di động của mình lên [...]
Biển với tôi như thế!
1 Sáng hôm đó tôi đứng ở công viên Yersin, đoạn sát chân cầu Trần Phú. Tôi luôn thích nơi này mỗi khi về nhà [...]
Lộn người
Nếu Jason giao hàng lộn nhà thì quán bar của khu nghỉ mát Wynn Encore lại lộn người. Anh chàng Dylan Desclos hóa trang làm [...]
“Mơ giữa ban ngày”
Xin mượn tựa truyện của nhà văn Vũ Thư Hiên để diễn tả một sự kiện không thể chính xác hơn. Sau khi thừa nhận [...]
Cuộc đoàn tụ kém vui
Một số hệ thống nhà hàng và bán lẻ đã bắt đầu sử dụng loại thiết bị bay tự động drone để giao hàng. Jason [...]