Poems
Đôi đũa cả
Từ lâu lắm nhưng tôi vẫn không quên,Vật dụng trong bếp là đôi đũa cả,Đôi đũa to như người chị, người mẹ,Bên cạnh những đôi đũa nhỏ khiêm nhường.Đôi đũa cả ngày xưa tôi thân thương,Khi giúp mẹ nấu nồi cơm trên bếp,Đũa cả ghế [...]
Poems
Từ lâu lắm nhưng tôi vẫn không quên,Vật dụng trong bếp là đôi đũa cả,Đôi đũa to như người chị, người mẹ,Bên cạnh những đôi đũa nhỏ khiêm nhường.Đôi đũa cả ngày xưa tôi thân thương,Khi giúp mẹ nấu nồi cơm trên bếp,Đũa cả ghế [...]
Gửi theo anh Thái Hà ChungSáng ngày mồng 10 tháng 3 năm 2014 Con chim bay qua mặt hồ lạnh sáng sớm hôm naynó không để lại chiếc bóng trên mặt nước (*)nó sang bên kia bờ cả bóng cả hìnhchỉ có tiếng hót rớt [...]
Đời lính, anh làm bạn với gió sương,Trùm áo poncho ngủ đêm chiến tuyến,Không giường chiếu anh nằm trên bao cát,Mưa nhạt nhòa, người lính lạnh đêm mưa. Những lúc hành quân cơm gạo sấy khô,Giữa rừng núi cũng no lòng chiến sĩ,Cơm dã chiến trong [...]
Con cá từ trong tờ lịch (*)bơi vào mâm cơm chiều naychiếc đuôi nó đang ngúc ngoắcvẫy gọi ai vào mùa chayBốn mươi ngày dài trước mặttàn tro trên trán bay baycọng rau xanh nào nhắc nhởmọc loang vào mảnh hồn gầyvải tím treo trong [...]
Một tuần trôi qua khi mình chia tay,Thứ Bảy này quán cà phê gặp lại,La Madeleine bàn ghế nâu vẫn đợi,Mùi son em tuần trước vẫn đâu đây. Em dùng son môi hồng nhạt thơ ngây,Tô son bóng mùi nho vừa chín tới, Anh hôn em [...]
Nụ hôn lạnh đặt lên khuôn cửa kínhTôi nhặt vào hơ ấm ngón tay gầyNgười đến rồi bỏ đi yên lặng quáTiếng động mơ hồ tan giữa lòng tayNhư hoa quỳnh lặng lẽ nở trong đêmNgười giấu kín mùi hương trong vạt áoTôi cúi xuống [...]
Bàng hoàng khi anh vừa trao tay,Đóa hoa Hồng em đã buông lơi,Phút giây ngắn ngủi lãng mạn ấy,Chắc chỉ có một lần trong đời. Những ngón tay em chợt thấy đau,Hoa Hồng có gai chạm qua mau,Đóa hoa tỏ tình rơi xuống đất,Lời yêu chưa [...]
Mồng hai Tết mở cửa ra thấy núiem đón núi vào mời chén trà xanhnúi cúi xuống soi mình trong đáy táchnét xuân sơn trong làn khói mong manhNúi bao năm mà hồn còn xanh biếcsương trên vai vẫn ấm áp bốn mùatuyết phủ trên [...]
Cuối năm trời se lạnhlòng buồn như chỉ se chân lang thang vô địnhghé vào quán cà phêquán trưa người không tớimột mình với cái bàn bàn tròn cong như biểnbốn cái ghế trống khônghay bốn hòn đảo nhỏem là một hòn đảo bập bềnh [...]
Người đừng bâng khuâng tiếc thời gian nữa xuân đến rồi mùa đông phải ra đi chớ hoảng hốt thời gian như vó ngựa én bay về mang trên cánh chia ly tóc trắng rồi làm sao xanh lại được núi bao năm mà đứng gọi xuân thì mùa này [...]