Những bài thơ trích dẫn sau đây không có xuất xứ rõ ràng. Trên những chặng đường năm tháng đi qua, người phụ trách Trang Thơ đã đọc được và thấy hay bèn ghi lại cùng với tên tác giả. Mà quả thật đây là những bài thơ hay. Cũng như những bông hoa hái được trên đường. Nay xin mời độc giả cùng đọc lại và chia sẻ. SAO KHUÊ
THUÝ LIÊN
phục sinh tôi
đêm ngã vào tôi những khoảng trống thầm thì
những đáy vực lặng im
run vành môi kỷ niệm
ngực trần không vướng víu
bàn tay anh khẽ chạm
bão tố
phục sinh tôi những ẩn ức bóng tối
phục sinh tôi những miền xanh hoan mê
đêm ngã vào tôi những hạt mưa đen thao thức
những sợi nhớ ray rứt
không có ngôi sao nào va vào nóc giáo đường
tiếng đàn ai rưng rưng
lưu ly lệ vỡ
những hạt lẻ loi
đêm đã quá xa miền lửa cháy
lềnh phềnh hơi thở chiêm bao
tôi hát ru đêm trong cổ họng khô khát
giục cuộc hành trình những kẻ yêu nhau
vòng tay khóc cười gặp gỡ chia ly
lấm tấm mưa dãi dầu
những hạt mưa hoa trái thơm phức
môi anh
rồi mi em khép ngủ …
(2007)
NGUYỄN TÔN NHAN
chiều chiều
Sáng hôm nay mặt trời xanh
Nàng giữ trên môi bông tuyết nhỏ
Lá trong vườn từng lưỡi dao găm
Nàng giữ trên tay bông tuyết đỏ
Chim không bay đến mái hồn tôi
Nơi cô đơn rêu ngàn năm đã phủ
Nơi vinh diệu của những kẻ u buồn
Nơi sáng hôm nay của tôi của nàng
Của hai kẻ đem phơi hồn ủ rũ
Chiều tôi trở về trên đồi cây
Dưới cành khô có bóng nàng treo cổ
TRẦN XUÂN KIÊM
thuở xa người
Một sớm người đi theo mây bay
Ta say nằm lạnh suốt đêm dài
Tỉnh ra thấy cụm hoa đầu ngõ
Ta vẫn còn, hay nỗi tàn phai?
Nửa đêm tỉnh dậy thấy sao rơi
Ta nghĩ người đang ở cuối trời
Ơi những đám mây còn lãng tử
Xin để hồn chùng trong đêm khơi
Ôi má người từ nay thôi hồng
Gió cũng trầm thương tóc thôi hong
Mai sau thoảng nhớ mây vườn cũ
Ta yêu người bằng mối tình không.
(1969)
ĐỖ QUÝ TOÀN
con đường
Con đường xưa
bóng cây đó
còn nao nức hương thơm
em thấy chưa
cứ mỗi tình yêu
lại có một con đường
để nhớ
đêm đi qua một mình
sao chịu nổi
đời tình nhân làm khóc những ngôi sao.
(1990)
ĐOÀN MINH CHÂU
phố đổi thay
Thật ra, ta chẳng đợi điều gì
Một ngày trống lạ
mưa chợt tạnh
ngày ráo hoảnh trước cơn bão sắp tới
có lẽ những đổi thay cần báo trước
bằng gió bằng lá bay bằng màu nước sông Hàn sáng nay đã chuyển màu đỏ sẫm
Ly café và góc ngồi một mình không ngại sự soi mói
bão cứ chập chờn trước mắt
cơn đau nhức nhối vờn quanh đầu
thành phố rũ áo sương
sáng nay
ta quên mặc áo ấm
Lẽ nào những ước vọng không xác định nổi
cũng nhiều như những thất vọng nhỏ nhặt về những điều vụn vặt
bao quanh bởi núi và sông Hàn đục ngầu mùa lũ
những ý nghĩ bé lại
những thân quen và yêu thương bỗng trở nên lạ lẫm
từ sự hững hờ nhói ngực
trì nặng trong đầu
cơn bão nào có thể thổi tan
Mùa này
phố đổi thay nhiều quá